Lâm Yến chết rồi. Từ nơi khác bắt tàu về quê, Ninh Thiệu cả đêm không ngủ nên không giấu được vẻ mệt mỏi. Ngước mắt lên, con ngươi dưới bầu trời xám xịt âm u, phản chiếu khu nhà tập thể cũ nát trước mắt.