Truyện linh dị là một thể loại văn học tập trung vào những yếu tố siêu nhiên, huyền bí và hồi hộp. Thể loại này thường mang đến những câu chuyện về ma quỷ, hồn ma, sự tái sinh, linh hồn và những hiện tượng siêu nhiên khác. Truyện linh dị thường xây dựng một thế giới kỳ bí và đầy bí ẩn, nơi mà những hiện tượng siêu nhiên xảy ra. Cốt truyện thường xoay quanh việc giải quyết các sự kiện hay hiện tượng linh dị, khám phá bí ẩn và đối mặt với những thế lực siêu nhiên. Nhân vật chính thường là những người có khả năng đặc biệt hoặc những người tìm kiếm sự thật về thế giới tâm linh.

Truyện linh dị mang đến cho độc giả cảm giác hồi hộp, sợ hãi và thích thú với những yếu tố siêu nhiên không thể giải thích bằng lý thuyết khoa học. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng rộng lớn và khám phá các khía cạnh của thế giới huyền bí. Thể loại này có thể tạo ra những trạng thái cảm xúc mạnh mẽ, từ cảm giác kỳ quặc và sợ hãi đến sự kích thích và sự kinh ngạc.

Truyện linh dị thường kết hợp yếu tố của những thể loại khác như kinh dị, ly kỳ, tâm lý và hành động để tạo nên những câu chuyện đa chiều và sâu sắc. Nó có thể khám phá các khía cạnh tâm linh, sự đối đầu giữa ác quỷ và người tốt, cũng như những tình huống đầy bất ngờ và đảo ngược. Truyện linh dị có sức hấp dẫn đối với những người yêu thích những câu chuyện bí ẩn và muốn khám phá những khía cạnh siêu nhiên của thế giới. Nó tạo ra một trạng thái hứng thú và mê hoặc, kéo người đọc vào một thế giới đầy sự kỳ quái và huyền bí.

Những truyện cực kỳ hot trong thể loại linh dị đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân, Kinh Tủng Chi Thư, Đêm Nay Trong Trường Không Có Ma hay Phượng Giá.

Hắn ở trong bóng tối mỉm cười với ta, lộ ra đôi mắt màu đỏ tươi. “Đừng hoài nghi, ngươi cũng có tội.” Chỉ còn lại tuyệt vọng nhấn chìm ta. Who killed Cock Robin? I, said the Sparrow,
Ánh đèn huỳnh quang vẫn sáng, cửa sổ kính trong suốt phản chiếu quang cảnh bên trong phòng.
Ngươi sợ quỷ ko? … Sợ. Áh? Ngươi sợ nó chỗ nào? Nó ăn thịt ngươi àh? … So với ăn thịt còn đáng sợ hơn. Ha ha…. Có gì đáng sợ đâu. Này…, ngươi ko nhìn thấy chúng nó, chúng nó cũng ko thấy ngươi mà. Trên bờ Vong Xuyên, dưới cầu Nại Hà.
Lúc Ngụy Ninh nhận được điện thoại của mẹ, anh đang cùng mấy người bạn ở quán rượu trong chợ đêm nói chuyện phiếm.
Mấy ngày nay trời mưa tầm tã, tôi ngồi co ro trong căn nhà tạm mái tranh vách nứa người cũng run lên. Cái lạnh, cái đói khiến toàn thân tôi chẳng còn chút sức sống nào đành mặc kệ mấy giọt mưa thi thoảng lại rơi tong tong xuống đầu.
Edit: Cải Trắng “Tút… tút…” “Alo.” “Alo, chào anh, bác sĩ Phương Khởi.” Phương Khởi: “Tôi đây.” Hạ Quyết Vân: “Chào anh, tôi gọi đến từ trụ sở chính Tam Yêu, là người phụ trách hạng mục ‘phân tích hiện trường án mạng’.”
“Quả Quả, tết năm nay… Con về nhà một chuyến đi.” Thanh âm của người mẹ hơi khàn khàn, mang chút mệt mỏi. “Giọng mẹ sao thế? Mẹ bị cảm à?” Gầy béo trong phòng đang cầm gối đánh nhau, sợi bông bay tứ tung chạm vào chóp mũi Ân Quả hơi ngứa ngứa.
Tác giả: Điều Văn Hoa Bình Editor: Lữ Khách Hoa Dạ Đó là một chuyến tàu đang chạy trong bóng tối vô tận. Nhuế Nhất Hòa tỉnh lại sau giấc ngủ say, cảm giác như có một thanh sắt đỏ rực không ngừng khuấy động trong đầu.