Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Tôi vội vàng cúp máy. Fan trong livestream không ngồi yên nữa. 【Gì thế? Các bạn ơi ông Hoắc Ảnh Đế nhà mình định làm gì vậy? Á á, chuyện này nói được sao?!】 【Chị em ơi, còn làm gì nữa, chị nói hơi color một chút nên thôi khỏi nói ha】
Năm An Bình thứ hai mươi mốt, Tây Đô, hoàng cung Đại Lương, điện Tam Xuân. Mùa đông giá rét, ngoài điện nước nhỏ thành băng, gió bắc lạnh thấu xương cuốn theo tuyết vụn dưới hành lang, gào thét qua từng góc tường.
Đùng– Sấm sét nổ vang, mưa to tầm tã. Ngồi trong một chiếc tủ kính khổng lồ, trùng đực nghiêng đầu ngủ gật đột nhiên tỉnh dậy.
Từ Bảo Bảo vốn đang trên đường về nhà, đột nhiên cảm thấy có một tia không thích hợp, mắt của cậu nhìn như nào mà con đường trước mặt lại cong cong vẹo vẹo… Lắc lắc đầu, Từ Bảo Bảo cau mày, cậu lại cảm thấy một trận chóng mặt hoa mắt, vươn tay ra định bám vào cột điện bên đường.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Sắp tới mùa nghinh tân rồi nhỉ, không biết tân sinh viên lần này có bao nhiêu dẫn đường đây."  
Tháng Chín trời vẫn oi ả như cũ, mặt đất bị nung đến bốc hơi nóng, ngay cả cơn gió lướt qua cũng mang theo chút ngột ngạt không thể xua đi. Trên con đường rộng lớn, ngoài mấy chiếc xe chạy vụt qua thì chẳng thấy bóng người nào.
Bãi cát bị ánh nắng mặt trời chiếu đến nóng bóng, cậu bé mặc chiếc áo ba lỗ đổ mồ hôi nhễ nhại, ôm một chú cá heo nhỏ mắc cạn, da đã trắng nhợt, lao xuống biển.   Sóng biển ập tới khiến cậu uống phải một ngụm nước biển mặn chát, thế nhưng cậu vẫn cố sức đưa cá heo về biển.
Đường Tự lúc này, tâm trạng chẳng khác gì bầu trời đầy sấm sét trên kia, vừa kích động lại vừa căng thẳng. Kích động là bởi vì sau khi lôi kiếp qua đi, cậu cuối cùng cũng có thể hóa hình.