Truyện sủng là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tình yêu và sự chăm sóc ân cần. Thể loại này thường xoay quanh mối quan hệ tình cảm ấm áp, ngọt ngào và đầy sủng ái giữa các nhân vật chính. Truyện sủng thường mô tả những tình huống lãng mạn và những cử chỉ sủng nịnh từ một nhân vật chính đối với nhân vật khác. Các câu chuyện trong thể loại này thường tạo ra những cảm xúc tích cực và tạo động lực cho độc giả. Nhân vật chính thường là người chăm sóc, yêu thương và tạo ra một môi trường an lành và ấm áp cho nhân vật khác.

Truyện sủng mang đến cho người đọc cảm giác thoải mái, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu. Nó tạo ra một không gian tưởng tượng lý tưởng và thường chứa đựng những giá trị như tình yêu, lòng trắc ẩn và sự quan tâm. Truyện sủng thường được xem như một thể loại giải trí, tạo ra một trạng thái tâm trạng tích cực cho người đọc. Nó tạo nên những câu chuyện lãng mạn và đáng yêu, mang đến sự an ủi và hy vọng về tình yêu và hạnh phúc trong cuộc sống.

Thể loại truyện sủng thường thu hút những người muốn tìm kiếm những câu chuyện đáng yêu, ấm áp và tình cảm. Nó mang đến một trạng thái tâm trạng thoải mái và làm dịu đi những căng thẳng trong cuộc sống hàng ngày. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại truyện sủng đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như  Tổng Tài Tại Thượng, Mối Tình Đầu Đòi Bao Nuôi, Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối hay Dưỡng Nữ Thành Phi.

Cung Thầm, trước khi trút hơi thở cuối cùng, đã bị những kẻ đối địch rút tiên cốt. Suốt quá trình mười một căn cốt đầu bị loại bỏ, hắn chỉ khẽ nức nở một tiếng khi xương bàn tay phải bị rút ra.
Ôn Trì mở mắt ra, đập vào mắt cậu là từng lớp màn lụa trắng, khung giường gỗ trầm ẩn hiện sau lớp màn mơ hồ thấp thoáng. Cậu quay đầu lại, trước mắt là một căn phòng cổ kính đậm chất xưa.
Đèn đường mờ nhạt, trên phố chẳng còn mấy bóng người qua lại. Hứa Lăng Trác nhìn người đàn ông ven đường thêm một lần nữa. Hắn cứ đi đi lại lại, vẻ mặt nôn nóng, liên tục ấn nút nguồn điện thoại không dưới mười lần, nhưng màn hình vẫn đen kịt.
“Lâm thiếu gia, uống hai ly đi, ngồi không vậy chán chết.”   “Phải đó, hiếm khi mới thấy cậu ra ngoài.”   “Thôi, tửu lượng tôi không được tốt, không muốn làm tụt hứng của mọi người.”  
Tân Tinh lịch năm 1587, ngày 28 tháng 3, lúc 10 giờ sáng , tại một viện điều dưỡng đặc biệt được giấu kín nào đó của Đế quốc Ende, một người đàn ông ngủ suốt ba năm cuối cùng cũng mở mắt. Câu đầu tiên anh ta thốt lên là:"Phu nhân đâu?"
Kiếm Tông, Vân Miễu Các. Giữa những ngọn núi xanh tươi trùng điệp, một tòa lầu các trắng tinh lộng lẫy hiện ra từ không trung, nó được che phủ trong sương mù và được bao quanh bởi kết giới kiếm khí màu trắng bạc.
【 Phó bản đang tải lại ——】 Giọng nói lạnh lẽo, vô cảm vang lên trong đầu Kiều Thất, khiến cậu nhất thời chưa kịp phản ứng. Màn đêm đen kịt trước mắt làm cậu cảm thấy bất an.
Lâm Trúc không đếm nổi đây là lần thứ mấy cậu ngủ gật trong tiết vật lý rồi bị thầy giáo đánh thức. Cơn đau nhói ở sau gáy khiến cậu phản xạ bật thẳng lưng. Mở mắt ra thì thấy ngay khuôn mặt quen thuộc của thầy giáo vật lý đang nhìn chằm chằm.
Buổi chiều đầu đông, nắng chuyển thành màu cam, trải khắp phố, lác đác người qua lại vội vã. Thỉnh thoảng, họ bị thu hút bởi một tiệm bánh ngọt thơm lừng bên đường.