Trong căn phòng u tối, Hứa Nhiên đeo cặp kính đen dày cộp, mái tóc lòa xòa che đi đôi mắt thâm quầng. Trước mặt anh, màn hình máy tính liên tục cuộn qua một chuỗi dài bình luận. Ánh sáng trắng lập lòe từ màn hình hắt lên gương mặt anh, khiến vẻ u ám càng thêm rõ rệt.