Cát trắng, khô như rang, mịn như nắm tro tàn của một cái hũ cốt mới bị người ta đào lên. Trong không gian đặc cát là cát, ngoài cát ra thì chẳng còn nhìn thấy một thứ gì. Ánh mặt trời buông xuống hừng hực, biến nơi này trở thành một cái chảo rang người chính hiệu.