Vào một ngày mùa hè yên ả, khi mặt trời chiếu những tia sáng mãnh liệt xuống mặt đất. Phạm Văn Phong cúi đầu nhàm chán tựa vào cửa phòng khám bệnh nhà mình, cắn hạt dưa nhìn người dân trong thôn qua lại.