Tác giả: Miêu Giới Đệ Nhất Lỗ Edit: Cánh Cụt “Giải Biệt Đinh, trừ khi em chết…… Không thì đời này anh đừng mong thoát khỏi em. ” Mộc Dương không ngờ câu nói bướng bỉnh của cậu vào 5 năm trước giờ đãthành lời tiên tri, cậu thật sự sẽ chết.
Hôm nay là sinh nhật Bạch Đường Sinh, cậu bỏ trợ lý nhỏ sang một bên một thân một mình lên máy bay về Giang Nam. Tin nhắn mới nhất trong di động là của trợ lý nhỏ Hà Nhiên gửi, "Thầy Bạch, sinh nhật vui vẻ."
[Phó Thư Trạc đã ước một điều ước trong sinh nhật.] [Hắn ước rằng mấy chục năm còn lại của Bùi Dương sẽ bình an vui vẻ, dù mãi mãi không nhớ ra hắn cũng không sao.] · Bùi Dương mở mắt, mê man nhìn trần nhà xa lạ.
[Ngày mùng một tháng Giêng năm Chiêu Húc thứ mười hai, vốn nên là ngày toàn gia đoàn viên, nhưng Thái tử Mộ Ngọc có ý đồ mưu phản bị Nhị hoàng tử Mộ Tương chế trụ, ép vào đại lao, ngày sau xét xử.
【 "Gần đây cảm thấy thế nào?" "Vẫn ổn, cân nặng không thay đổi." "Không tồi, diễn viên đúng là cái nghề không tồi, cậu có thể thoải mái bộc lộ cảm xúc, nhưng nhớ đừng quá nhập tâm." "Tôi biết."
Chỉ mới qua năm mới vài ngày, hôm nay là mùng 4 tết, trời lạnh đến tê cóng da thịt. Một chuyến xe đường dài chạy băng băng trong cái tiết trời lạnh giá, bên trong xe đầy hơi người, có lẽ vì vậy mà ấm áp hơn hẳn bên ngoài, bầu không khí trong xe cũng có vẻ nhộn nhịp hơn.