Khi Tần Vũ Dương tình cờ gặp lại Cố Mặc Hàm, thì cô đang đứng ở hành lang bên cửa sổ của khách sạn, nhìn ra ngoài cửa sổ thì trời đã u ám, ngoài kia là giai điệu của màn mưa phùn rơi, ngón giữa còn đang đốt một điếu thuốc bạc hà.
Chung Trinh lái xe hai vòng quanh sân bay mớí nhìn thấy Tùng Dung đang kéo vali đi tới từ lối ra ở đẳng xa. Cô mặc chiếc áo sơ mi cánh dơi kẻ sọc cổ chữ V rộng, phần xương quai xanh tuyệt đẹp thoáng ẩn hiện, chiếc quần bố lửng tối màu để lộ cổ chân mảnh mai, vắt trên tay một chiếc áo khoác.
Chào buổi sáng, anh Tử Nhiêu! Hôm nay thời tiết đặc biệt đẹp, ánh nắng ấm áp chiếu lên mình, thật thoải mái. Hôm nay em lại muộn mất rồi. Cũng may là sếp không có đây, haha.
Dịch: Minovan Lúc đó đúng vào đợt mưa phùn liên miên, mặt trời tuy đã ló rạng nhưng sắc trời vẫn còn âm u khiến cho lòng người khó có thể nào phấn chấn lên được.