Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

“Tiểu tổ tông, ngươi lại làm chuyện gì vậy?” Nguyệt Lão lòng như lửa đốt chạy tới. Hắn mới thu được một tiểu đồ đệ, lanh lợi đáng yêu, nhưng mà lại là một kẻ trộm to gan, chỉ cần một ngày không để mắt đến y là ngày đó liền loạn thất bát tao.
Liễu Mộc Vũ nhìn sắc trời ngoài cửa sổ hơi tối lại, nhớ tới sáng nay trước khi ra ngoài mẫu thân đã nói trong nhà không còn gạo, hôm nay cần vào thành để mua một ít liền vội vàng thu hồi tâm trạng, nhìn quyển vở trên bàn có tên của bảy, tám đứa trẻ, liền nói: “Hôm nay học đến đây.
Phiên ngoại nằm cuối quyển hạ nhưng không liên quan chính văn, nó giải thích vì sao Tiểu Bảo gọi Sở Lam là Sở Sơn Phong nên có thể đọc trước. Năm đó Tiểu Bảo vẫn còn nhỏ xíu, mới chỉ ba tuổi. Thế nhưng, tiểu Tiểu Bảo đã sớm bộc lộ tư chất hơn người.
Sương chiều nặng nề, rơi rụng đầy trời tuyết mịn. Đã gần mười năm, Tô Châu mới hạ trận tuyết đầu tiên.
Biên tập: Nguyệt Vi Yên | Chỉnh sửa: Vũ Linh Sở Hi không bao giờ ngờ rằng mới ngày hôm qua thôi Thẩm Tranh vẫn còn ở bên cạnh mình, thế mà hôm nay đã ra đi không một lời từ biệt, thậm chí còn chẳng có lấy một bức thư.
"Ngô..." Mệt mỏi quá, đau quá, đầu đau muốn chết, tên khốn Trương Hạo dám lấy bóng rổ đập mình, mẹ nó, như thế nào chỉ trúng đầu mà thân thể lại vô lực như vậy, Trương Hạo ngươi cứ chờ đó cho lão tử.
Đêm qua, một trận tuyết dày giáng xuống thành Trường An. Trong sân tuyết đọng rất dày, ngẩng đầu nhìn lên, thế giới tràn ngập màu trắng khiến cho con mắt của y còn chưa kịp thích ứng. Sáng sớm, gió không lớn lắm, thỉnh thoảng thổi tuyết trên nóc nhà nhẹ nhàng đáp xuống nhân gian.
Thập Tứ Vương Phủ-Nam Lân Viện! 1 mỹ nam tuấn tú soái ca với gương mặt yêu nghiệt đang ngồi đọc sách sau án thư, trên tay cầm quyển sách, anh mắt vẫn chằm chằm trước sau đều nhìn vào quyển sách. Người này là Nam Cung Dạ Thần 18 tuổi-là Thập Tứ Vương Gia của Thục Quốc.
Chuyển ngữ: Thủy Nữ – Ẩn sau làn mây mù, tiên khí tỏa ra từ phía đông của Tiên giới, có một nơi nằm sâu trong mây, là kim quang điện nguy nga, sừng sững uy nghi, ở nơi ấy tất cả đều chìm trong tĩnh lặng vô tận.