Truyện cổ đại là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện xảy ra trong thời kỳ cổ đại, thường là thời kỳ lịch sử xa xưa hoặc thời kỳ trước công nghệ hiện đại. Thể loại này mang đến cho người đọc một cái nhìn về cuộc sống, văn hóa, xã hội và tư duy của một thời đại đã qua. Truyện cổ đại thường mô tả cuộc sống, tình yêu, gia đình, đấu tranh quyền lực và các giá trị truyền thống của thời kỳ cổ đại. Nó tái hiện các phong tục, truyền thống, văn hóa và trạng thái xã hội của một thời đại đã qua, đồng thời thể hiện cả những vấn đề về đạo đức, đấu tranh giai cấp và cuộc sống hàng ngày trong một bối cảnh cổ đại.

Truyện cổ đại có thể có đa dạng dạng truyện như tiểu thuyết, truyện ngắn, truyện tranh, và thậm chí cả kịch. Thể loại này thường chứa đựng yếu tố lãng mạn, phiêu lưu, hành động và cả sự thăng trầm của nhân vật chính trong cuộc sống cổ đại. Truyện cổ đại thu hút độc giả bằng cách mang đến một cái nhìn sâu sắc về một thời đại xa xưa và tạo ra sự tò mò và kỳ vọng về cuộc sống và những giá trị trong xã hội cổ đại. Nó cũng cho phép người đọc hiểu rõ hơn về lịch sử và truyền thống của một vùng đất hoặc quốc gia cụ thể.

Truyện cổ đại có thể mang lại cho người đọc sự lắng đọng, tưởng tượng và cảm nhận sự độc đáo của một thời kỳ đã qua. Nó là một hình thức giải trí phổ biến và là nguồn cảm hứng cho nghệ thuật, văn hóa và lịch sử. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cổ đại đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối, Xà Vương Tuyển Hậu, Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương hay Đệ Nhất Nữ Phụ, Vương Gia Đứng Sang Một Bên.

“Tiêu tướng quân đại thắng trở về, khanh muốn xin trẫm ban thưởng gì nào?" "Thần cùng Vĩnh Ninh công chúa lưỡng tình tương duyệt, cầu xin hoàng thượng ban hôn."
  Ngày ta thành thân, phu quân đã cùng biểu muội bỏ trốn.   Chỉ trong chốc lát, ta trở thành trò cười của cả kinh thành.   Bên tai ta vang lên những tiếng xì xào bàn tán của khách khứa:  
Khương Nhan và Phù Ly, ai cũng không ngờ đến, lần đầu tiên gặp gỡ của hai người lại không đẹp như thế.  ... Mùa xuân năm Hoằng Xương thứ mười bốn, phủ Ứng Thiên, Quốc Tử Giám dưới chân núi Kê Kê.
Ta mất vào tháng giêng năm Trường Phong, một mùa tuyết rơi như lông ngỗng phủ trắng mặt băng. Tuyết rơi ba ngày liền, cuối cùng cũng đến lúc trời quang mây tạnh, ánh sáng lấp lánh, sương tuyết tan dần. Vào buổi chiều ấm áp hiếm hoi này, ta đến bên bờ hồ dưới bóng cây.
Cha vào kinh dự đại điển đăng cơ của tân Hoàng, khi về mang theo một nữ nhân yêu diễm. Nữ nhân này thân hình mảnh mai cao ráo, khuôn mặt tinh xảo như hồ ly tinh hút tinh khí người ta trong thoại bản, đẹp đến mức không phân biệt được nam nữ.
Trong cung đều biết Thái Hậu từ trước đến nay rất tin vào Phật pháp, vì thế hoàng thượng để bày tỏ sự hiếu thảo của mình nên vào ngày mừng thọ của Thái Hậu đã cho mời vị Tĩnh Tuệ sư thái của chùa Dao Quang tiến cung vì Thái Hậu tụng kinh cầu phúc.
Ta tên là Phó Uyển Uyển, là thứ nữ của Hầu phủ. Sinh mẫu ta vốn là người nổi danh Giang Nam, sở trường của bà là ca múa, tinh thông âm luật và thi từ. Một khúc đàn tỳ bà của bà vang vọng ba ngày không dứt. Phụ thân ta - An Dật Hầu, vô cùng sủng ái bà, bà vào phủ được một năm thì sinh ra ta.
1. Hệ thống im lặng một lúc lâu. “Không thể à?” “Chẳng phải ngươi đã nói, thật ra Tạ Nhân chưa chết hay sao?” Nếu chưa chết thì không thể tính là tâm nguyện vượt qua sinh tử. Nó có thể thực hiện được. 【Đường Đường, cô chắc chưa?】 “Ừm.”
Ta, Thái tử phi danh chính ngôn thuận, dung mạo như hoa, da trắng nõn nà. Chẳng đáng một xu, bởi vì ta là nữ phụ.