1. Ngàn năm sau khi chết đi, ta bỗng nhiên thức tỉnh một tia ý thức trong chính thi hài của mình. Đúng lúc đó, ta chứng kiến đạo lữ của mình, Nguyên Uyên, mang về một tiểu cô nương có dung mạo giống ta như đúc.
1 Bị bắt cóc cùng với Trần Mạt, lúc ấy tôi mới nhận ra — thì ra bản thân chỉ là một vai nữ phụ ác độc trong câu chuyện này. Cô ấy là đóa hoa nhài trắng tinh thuần khiết, còn tôi là bóng tối âm u bên cạnh. Sự tồn tại của tôi chỉ để làm nền cho cô ấy rực rỡ, xinh đẹp hơn.
Tiết Thải Tảo lặng trong viện, từ xa bóng dáng tiểu sư đang luyện công. Đây là một bộ công pháp khá kỳ quái, động tác nhanh gấp, hình loáng một cái liền lắc tránh sang bên trái, kế đó đột ngột xoay vòng, dẫm nhẹ lên mũi cỏ, ảnh giống như quỷ mị mà biến mất giữa mấy tán cây thấp.
1. Ta xuyên vào đây khi chuyện xưa đã gần kết thúc. Nữ chính giống như một con chim trắng rơi từ tường thành xuống, máu bắn đầy người ta, đau đến mức ta run rẩy cả người.
Qua mười năm không ngừng ôm đùi mua vui cho cho người khác trong cung, ta cũng sắp đến tuổi cập kê.