Truyện ngôn tình là một thể loại văn học tập trung vào tình yêu và mối quan hệ tình cảm giữa các nhân vật. Thường được viết theo phong cách lãng mạn, truyện ngôn tình thu hút độc giả bằng những câu chuyện tình cảm đầy cảm động và tình huống gây cấn. Truyện ngôn tình có thể khám phá nhiều loại tình yêu, từ tình yêu đầu đời, tình yêu trẻ thơ, cho đến tình yêu trưởng thành. Thường xoay quanh những nhân vật chính mạnh mẽ, đa chiều, có tính cách đặc trưng và đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống và tình yêu.

Các tác phẩm ngôn tình thường có cốt truyện tinh tế và phức tạp, với sự phát triển nhân vật rõ ràng và diễn biến câu chuyện hấp dẫn. Những yếu tố như lãng mạn, đau khổ, hy vọng, sự đồng cảm và lòng trung thành thường được khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc. Truyện ngôn tình thường được viết với ngôn ngữ dễ hiểu, mượt mà và hình ảnh tươi sáng. Nó mang đến trải nghiệm đọc thú vị và cảm xúc sâu sắc cho độc giả, giúp họ cảm nhận và tương tác với những tình huống và cảm xúc của nhân vật.

Truyện ngôn tình là một thể loại văn học phổ biến trên toàn thế giới, với nhiều tác giả và tác phẩm nổi tiếng. Nó là sự lựa chọn yêu thích của rất nhiều độc giả, đặc biệt là những người quan tâm đến tình yêu và tình cảm trong cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ngôn tình đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cùng Ta Qua Từng Thế Giới, Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình, Cưới Trước Yêu Sau - Mộng Tiêu Nhị hay Khó Dỗ Dành.

Mặt trời nhô lên từ đằng đông đỏ rực, từng đàn chim tìm mồi chạy nhảy trên khung cửa số hót ríu rít. Trên chiếc giường được sơn màu gỗ, cô bé Hân Di vừa tròn năm tuổi đang trùm mềm kín từ đầu đến chân như trốn tránh ánh sáng từ ô cửa sổ chiếu sáng khắp căn phòng nhỏ.
Hôm nay là ngày phải đến Nam Khai nhập học, tôi nhét lung tung mấy tờ giấy cần khi nhập học vào ví tiền. Mẹ liếc nhìn tôi một cái, dặn dò:
Đêm nay là trăng tròn. Ngao Lãng ngồi trên đỉnh núi, nhìn lên bầu trời dày đặc mây mù, thật lâu sau mới thu lại ánh mắt, không kìm lại được mà thở dài.
Lần đầu tiên gặp mặt, hắn chỉ vào b* ng*c còn chưa lộ rõ của cô: "Cô xác định cơ thể của cô biết cái gì gọi là trổ mã sao?" Cô không chút khách khí cho hắn một cước.
Phó Nhiễm mặc một bộ sườn xám màu đỏ thẫm sắc phượng hoàng chiêu dương đứng trong một đám đông. Cô khó chịu, cố gắng co người lại, khuôn mặt nhăn nhó vì bị lớp trang điểm phủ lên. Cô có thân hình cao ráo. Dù cởi bỏ đôi giày cao gót cô cũng phải cao tới 1m7.
Vốn ta tên là Lưu Ly, nhũ danh Ly Ly, mọi người gọi ta là Lưu Ly Đạo. (cái gì? Ngươi hỏi ta có thật sự là họ Lưu ? Cho ta xin đi, là ta là ta thích vậy, ta cao hứng đó, được không?)
“Hiên Hiên, đói chết tôi rồi, hôm nay có món gì ngon không a?” Tư Đồ Minh Nhan sau khi nhìn theo Nhâm Hạo — người đương nhiệm theo đuổi rời đi, tựa như đầu tàu một đường đánh thẳng về phía trước chạy vội vào nhà, hoàn toàn không có bộ dáng thục nữ vừa rồi, “Phanh” đạp tung cửa, vừa vào cửa đầu ti
“Đừng…..không…..đừng, buông ra…..ưm ưm…..buông tôi ra.” Ánh sáng ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào, làm cho căn phòng nhỏ vốn đơn giản lại càng thêm đơn giản.