Truyện ngôn tình là một thể loại văn học tập trung vào tình yêu và mối quan hệ tình cảm giữa các nhân vật. Thường được viết theo phong cách lãng mạn, truyện ngôn tình thu hút độc giả bằng những câu chuyện tình cảm đầy cảm động và tình huống gây cấn. Truyện ngôn tình có thể khám phá nhiều loại tình yêu, từ tình yêu đầu đời, tình yêu trẻ thơ, cho đến tình yêu trưởng thành. Thường xoay quanh những nhân vật chính mạnh mẽ, đa chiều, có tính cách đặc trưng và đối mặt với những thử thách và khó khăn trong cuộc sống và tình yêu.

Các tác phẩm ngôn tình thường có cốt truyện tinh tế và phức tạp, với sự phát triển nhân vật rõ ràng và diễn biến câu chuyện hấp dẫn. Những yếu tố như lãng mạn, đau khổ, hy vọng, sự đồng cảm và lòng trung thành thường được khắc họa một cách tinh tế và sâu sắc. Truyện ngôn tình thường được viết với ngôn ngữ dễ hiểu, mượt mà và hình ảnh tươi sáng. Nó mang đến trải nghiệm đọc thú vị và cảm xúc sâu sắc cho độc giả, giúp họ cảm nhận và tương tác với những tình huống và cảm xúc của nhân vật.

Truyện ngôn tình là một thể loại văn học phổ biến trên toàn thế giới, với nhiều tác giả và tác phẩm nổi tiếng. Nó là sự lựa chọn yêu thích của rất nhiều độc giả, đặc biệt là những người quan tâm đến tình yêu và tình cảm trong cuộc sống. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại ngôn tình đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Cùng Ta Qua Từng Thế Giới, Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình, Cưới Trước Yêu Sau - Mộng Tiêu Nhị hay Khó Dỗ Dành.

Mạnh Ảnh bị tiếng bàn bạc ngoài cửa đánh thức.
Nghe thấy một giọng nói… rất quen thuộc. Tả Tư Ninh ngớ ra. Hóa ra là phụ tá Tiểu Mỹ. Cô thở phào nhẹ nhõm, lườm Tiểu Mỹ một cái rồi mới nói: “Phấn thoa quá nhiều, mắt tô quá đậm. Mau đi rửa mặt rồi trang điểm lại đi.”
Mẹ nói: “Lam Lam gọi điện cho con, nói là có một người bạn của tụi con sắp đi du học, con bé đó mở tiệc chia tay, kêu con đừng ru rú ở nhà nữa, đi chơi cho vui. Con đấy, nên tiếp xúc với nhiều người một chút, đừng ăn
Ngoại ô kinh thành nước Đại Chu, trong viện nhỏ, lá rụng tả tơi, cây khô mục nát, chỉ có một căn phòng cực kỳ cũ kỹ, những mảnh ngói đã biến thành màu nâu, nhiều chỗ bị vỡ, mưa dột, cả viện trừ tiếng mưa rơi, không còn âm thanh gì khác, cảnh tượng tiêu điều.
Hạ Toa bất đắc dĩ ngồi ở bên cửa sổ, thưởng thức ống hút trong tay, lúc uống lúc không. Sau khi lấy bằng tốt nghiệp, cô nghĩ muốn hẹn Cố Phi đi chúc mừng, nhưng cô lại nghe được một tin tức từ Đào Nhạc để cho mình vô cùng thất vọng. "Cố Phi, anh không có gì muốn nói với tôi sao?"
Cởi bỏ chiếc cà vạt gò bó, cũng giống như muốn trút bỏ sự mệt mỏi của cơ thể. Mạc Vô Tâm khẽ dựa vào tường, khoanh tay trước ngực, vạt áo hé mở làm lộ ra lồng ngực rắn chắc.
Dưới ánh trăng, dung nhan người ngủ say điềm tĩnh như thế xinh đẹp như thế khiến tâm tư ta xao động không cách nào kềm chế.
Đếm ngược thời gian tan tầm 5 phút. 5 phút nữa, 5 phút nữa là có thể tan tầm, cũng có nghĩa là đến cuối tuần rồi nha! Năm, bốn, ba, hai, một – tiếng chuông báo hiệu tan tầm vang lên! “Tan tầm rồi, A Lung, buổi tối có muốn đi uống một chén không?”
Cây ở trong phòng đều ngã xuống, chỉ còn dư lại mấy cây đáng thương vẫn còn cắm ở trong bùn.