"Từ nay không có mẹ bên cạnh, con phải thật kiên cường nhé, Văn Văn xin lỗi con! Mẹ đã không cho con lớn lên trong một gia đình hoàn chỉnh".

Người phụ nữ nằm trên giường bệnh, nước mắt lăn dài nhìn đứa con của mình, bà ra đi sớm cũng tốt đỡ trở thành gánh nặng của con mình.

"Mạnh Hạ Hạ là sát thủ cấp một hành nghề từ năm tám tuổi, đến nay đã có mười năm kinh nghiệm trong làng sát thủ, tiếng tăm cũng khá tốt.

Làm việc cẩn trọng, chưa vụ nào là thất bại".

Ẩn sâu trong cánh rừng trúc, thanh âm thiếu niên theo cơn gió vang vọng khắp chốn.

Khách Sạn Đông Châu

Trạch Hoắc Hàn đưa tay đỡ lấy cái đầu ong ong của mình, anh tự nhiên cảm thấy cơ thể mình có biến đổi khác lạ, trong đầu chợt nhận ra bản thân vừa bị người khách bỏ thuốc.