Truyện cung đấu là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về tranh đấu quyền lực và âm mưu trong triều đình. Thể loại này thường xoay quanh cuộc sống và cuộc chiến giành quyền lực giữa các phi tần, hoàng hậu, hoàng thượng và các cung nữ trong triều đình. Truyện cung đấu thường mô tả những mưu mô, âm mưu và sự cạnh tranh gay gắt trong cung đình, nơi mà các nhân vật chính phải chiến đấu để bảo vệ bản thân, gia đình và quyền lợi. Các câu chuyện trong thể loại này thường chứa đựng những yếu tố như tình yêu, lòng đố kỵ, sự phản bội và quyết định khó khăn của các nhân vật.

Truyện cung đấu tạo ra một không gian rộng lớn và phức tạp trong triều đình, nơi mà những âm mưu và cuộc chiến quyền lực diễn ra. Thể loại này thường khám phá các khía cạnh về tâm lý con người, lòng tham vọng và cảnh giác trong một môi trường đầy rủi ro. Truyện cung đấu thu hút độc giả bằng việc tái hiện một phần của lịch sử và văn hóa triều đình, cung cấp một cái nhìn sâu sắc về các quy tắc xã hội, quyền lực và tình yêu trong một môi trường khắc nghiệt. Nó tạo ra sự kịch tính, căng thẳng và sự háo hức khi người đọc theo dõi những tình tiết phức tạp và những cuộc đấu tranh giành quyền lực.

Truyện cung đấu mang đến những cảm xúc như sự kích thích, sự bất ngờ và sự thách thức. Nó thường phản ánh những khía cạnh xã hội và tâm lý phức tạp của con người trong môi trường đầy cạnh tranh và đen tối. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại cung đấu đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Bệnh Bệ Hạ Cũng Không Nhẹ, Thệ Bất Vi Phi, Đông Cung hay Tiến Công Sủng Phi.

Khi đó Trung Quốc đại địa lục chia làm bốn nước lớn là Bàn Long, Khiếu Hổ, Xích Tước, Mặc Vũ(*).
Ánh trăng như sương, nhẹ nhàng rơi rớt, lại chẳng thể nào đẩy lui bóng đêm dày đặc. Bầu không khí giằng co trầm trọng bao phủ Sương Nguyệt cung tráng lệ. Một đạo bóng đen đẩy cửa mà vào. Thiên hạ trên giường ngủ say lại không có nửa điểm phát hiện, vẫn ngủ trầm.
Tiểu Trụ tử tay bưng chén yến sào thượng hạng do trù phòng vừa chuẩn bị đến ngự thư phòng. Hoàng thượng của hắn quả là một vị vua tốt. Mới vừa bãi triều xong đã nhốt mình trong ngự thưphòng mà duyệt tấu chương. Không cho bất kì ai tiến vào trong hầu hạ, sợ làm ngài phân tâm.
Thủy tinh như ý ngọc liên hoàn, hạ thái thành nguy mạc phá nhan. Hồng trán anh đào hàm bạch tuyết, đoạn tràng thanh lý xướng dương quan. Lưu quang lệ ảnh, thủy tụ phi hoa, khí tẫn tiền khê vũ, tâm toan tử dạ ca.
Lúc Hạ Chỉ Ngôn trở lại từ Binh bộ, Ninh Vân vẫn chưa nghỉ ngơi, tiếp tục phê duyệt công văn mà các vùng đã trình lên. Hạ Chỉ Ngôn vừa bước chân vào phòng, lập tức liền nghe thấy tiếng nói trong trẻo lành lạnh mang giọng điệu thẩm vấn của đối phương: “Phò mã, hôm nay chàng đã đi đâu?”
Những tia nắng li ti chiếu rọi vào trong tẩm cung rộng lớn, Hoằng Nhưng đã sớm thức, lòng bàn tay chống nghiêng đầu, miệng cười nhìn Thụ Thanh vẫn đang say ngủ trong lồng ngực. “Hoàng thượng, xin ngài hãy chuẩn bị, đã đến lúc phải lâm triều.”
Tiếu Mạch, tên của ta. Mạch có nghĩa là người xa lạ, người xa lạ a! Có lẽ mẫu thân từ lúc bắt đầu đã hy vọng ta chỉ là một người xa lạ mà không phải là con của nàng!
Ban đêm, tại tẩm cung của hoàng đế, trước long sàn. Thừa tướng: “Bệ hạ..” Hoàng đế: “….” Thừa tướng: “Bệ hạ..” Hoàng đế: “…” Thừa tướng: “Bệ hạ..” Hoàng đế giương mắt nhìn, thần khí uể oải: “Ái khanh, trẫm ngã bệnh rồi”.
Thành Kiều Châu hạ một trận mưa, trong tường thành cao chín thước (tương đương 3m) lại bắt đầu trận náo động thường niên, có điều bách tính trong thành đều biết, sau lần náo động này bọn họ sẽ nghênh đón ánh bình minh mới.