"Cô ấy là vợ trước của tôi." Tề Ngôn nói xong lời này, phòng nghỉ chìm vào an tĩnh, mọi người có vẻ như là đang kinh ngạc, có lẽ là trầm tư, lại có lẽ là đang kích động.
Gió từ cửa sổ khẽ lùa vào, làm bức màn lay động nhẹ nhàng. Ánh nắng sớm len lỏi trên bức tường màu xanh nhạt, kim giây đồng hồ cọc cạch chuyển động, từng vòng lại phản chiếu ánh sáng.   10 giờ 5 phút.   
Muốn sống tốt thì trên đầu phải có chút xanh. Editor: Lăng Rượu đỏ trong ly đế cao không ngừng tràn ra ngoài, mà tôi phải mất hai giây sau mới nhận ra là không thể rót tiếp được nữa, tôi bắt đầu ý thức được là tôi hơi say rồi.
"Ngày mai cậu ấy về Hải Thành rồi." Đàm Tinh Úy nhìn chằm chằm tin nhắn chị gái mình vừa gửi tới, bất giác rơi vào trầm tư.
Chương 1: Đã lâu không gặp Bị tiếng gõ cửa đánh thức, tôi mới cảm nhận được mồ hôi lạnh đã túa ra khắp cơ thể, những cảnh tượng trong giấc mơ thật không tốt đẹp gì.
  Nhưng người ta rất xinh đẹp, xinh đẹp chỉ cần không làm chuyện xấu thì cái gì cũng bỏ qua được.   -----------------------
Chúng tôi đã gặp lại nhau Trần Linh, bạn ngồi cùng bàn hồi trung học phổ thông, bỗng nhiên nói có chuyện tìm đến làm tôi có chút lo sợ, ban đầu định từ chối, bạn bè mà lâu rồi không gặp bỗng nhiên đến tìm bạn, không phải mời đi đám cưới thì chắc chắn chính là mượn tiền.
Khi tiếng báo thức vang lên Diệp Phi còn đang mơ đẹp, điều hòa thổi ù ù, trong mơ nàng đang thổi bánh sinh nhật, chợt nghe thấy tiếng reng reng vang dội. Nàng thức dậy.
Mới giữa trưa bầu trời xám xịt, các căn hộ bên cạnh nhánh sông phía Bắc nội thành là một mảnh tàn tích, giờ phút này bị mây đen bao phủ nhìn càng hoang tàn, cô đơn. Gạch ngói vỡ vụn, chung quanh không một bóng người. 2