Truyện hài hước là một thể loại văn học được thiết kế để mang lại tiếng cười và giải trí cho người đọc. Thường xoay quanh những câu chuyện, tình huống và nhân vật mang tính chất hài hước, có thể gây cười và tạo ra những tình huống trớ trêu, lố bịch. Truyện hài hước thường sử dụng các phương pháp như biến cố bất ngờ, hài kịch, đảo ngược tình huống, sự hiểu lầm, sự ngốc nghếch hay sự trớ trêu trong việc tạo ra những tình huống gây cười. Những nhân vật trong truyện thường có tính cách đặc biệt, hài hước và gây tò mò cho người đọc.

Truyện hài hước mang đến cho người đọc niềm vui, cảm giác thư giãn và nụ cười. Nó có thể làm giảm căng thẳng, lo lắng và tạo ra một không gian vui vẻ, lạc quan. Các câu chuyện hài hước thường là một hình thức giải trí phổ biến và được đón nhận rộng rãi trong văn học và nghệ thuật. Thể loại truyện hài hước có thể có đa dạng dạng truyện như truyện ngắn, tiểu thuyết, truyện tranh, và cả kịch. Nó có thể chứa đựng những thông điệp sâu sắc về cuộc sống, con người và xã hội thông qua cách viết hài hước và cách diễn đạt độc đáo.

Truyện hài hước có khả năng kết nối và gợi cảm xúc tích cực cho người đọc, tạo nên một môi trường vui vẻ và thú vị. Với khả năng mang đến tiếng cười và sự vui nhộn, truyện hài hước là lựa chọn phổ biến để giải trí và tạo niềm vui cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại hài hước đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh, Cặp Đôi Xấu Tính, Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi hay Kế Sách Theo Đuổi Phu Quân Sau Khi Sống Lại.

Lộc Lộc nhắn tin wechat gửi ảnh cap màn hình một cuộc trò chuyện nào đó cho cô bạn thân nhất của mình.
Đối thủ của tôi – Cố Y Lương, là một tiểu thịt tươi hạng hai, và là thần tượng phái thực lực có nhan sắc.
Thời tiết đầu tháng Tư thay đổi thất thường, hai hôm trước trời vẫn còn se lạnh mùa xuân, nhưng hôm nay gió thổi vào mặt đã bắt đầu ấm lên. Nếu chồng thêm một tầng mồ hôi khi đạp xe, Hứa Lộc cảm thấy mình đã bước vào mùa hè sớm.
“Xuống!” “Không, tối nay em nhất định phải ngủ với anh…” Diệp Ninh mơ hồ nghe thấy một câu khiến người ta tê rần da đầu, mà đáng sợ hơn là câu nói này hình như phát ra từ trong miệng của cô.
Tống Thời Hạ xuyên sách rồi. Lúc trong đầu vang lên một giọng máy nói cho cô biết “Tống Thời Hạ” của thế giới song song muốn trao đổi cuộc đời với mình, cô đồng ý không chút do dự. Biết là xuyên sách, cô lại khá thả lỏng.
Mẹ tôi gả tôi cho một thiếu gia giàu có nhưng bị tật ở chân.     Ngày cưới, tôi cẩn thận hỏi anh ta: "Có cần tôi cõng anh lên giường không?"     Anh ta cười dịu dàng: "Làm phiền em rồi."    
Lý Trạch Lâm bình thường chỉ làm ở quầy pha chế, nhưng hôm nay có một đồng nghiệp nhà có việc nên mới nhờ cậu đảm đương hộ việc bưng bê, không ngờ lại gặp ca khó như vậy. Đám khách nam kia chính là những tên có tâm lý *****, vặn vẹo.
Tháng bảy, thành phố Vũ oi bức như một cái lồng hấp, mặt trời mặc sức kêu gào, đường quốc lộ như một vỉ nướng cực nóng. Khu chung cư mới được xây dựng cũng không lớn lắm, tổng cộng chưa đến mười căn nhà, nhưng việc phủ xanh bên trong được thực hiện không tệ.
Khi người đại diện gọi đến, toàn thân cô đau nhức tới nỗi ngay cả đầu ngón tay cũng chẳng buồn nhúc nhích. Đêm qua quả thực đã vắt kiệt sức lực của cô. “Khương Mộc!! Cô thật to gan lớn mật! Đến cả trẻ vị thành niên mà cũng không tha sao hả?”