Truyện hài hước là một thể loại văn học được thiết kế để mang lại tiếng cười và giải trí cho người đọc. Thường xoay quanh những câu chuyện, tình huống và nhân vật mang tính chất hài hước, có thể gây cười và tạo ra những tình huống trớ trêu, lố bịch. Truyện hài hước thường sử dụng các phương pháp như biến cố bất ngờ, hài kịch, đảo ngược tình huống, sự hiểu lầm, sự ngốc nghếch hay sự trớ trêu trong việc tạo ra những tình huống gây cười. Những nhân vật trong truyện thường có tính cách đặc biệt, hài hước và gây tò mò cho người đọc.

Truyện hài hước mang đến cho người đọc niềm vui, cảm giác thư giãn và nụ cười. Nó có thể làm giảm căng thẳng, lo lắng và tạo ra một không gian vui vẻ, lạc quan. Các câu chuyện hài hước thường là một hình thức giải trí phổ biến và được đón nhận rộng rãi trong văn học và nghệ thuật. Thể loại truyện hài hước có thể có đa dạng dạng truyện như truyện ngắn, tiểu thuyết, truyện tranh, và cả kịch. Nó có thể chứa đựng những thông điệp sâu sắc về cuộc sống, con người và xã hội thông qua cách viết hài hước và cách diễn đạt độc đáo.

Truyện hài hước có khả năng kết nối và gợi cảm xúc tích cực cho người đọc, tạo nên một môi trường vui vẻ và thú vị. Với khả năng mang đến tiếng cười và sự vui nhộn, truyện hài hước là lựa chọn phổ biến để giải trí và tạo niềm vui cho người đọc. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại hài hước đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh, Cặp Đôi Xấu Tính, Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi hay Kế Sách Theo Đuổi Phu Quân Sau Khi Sống Lại.

Tôi tên Giản Ái. Đôi khi tôi nghĩ, có lẽ chính cái tên này đã định sẵn cho tôi, một cuộc đời đầy bi kịch của một nữ phụ độc ác - chẳng hề bình thường. Trước khi lên sáu tuổi, tôi sống rất hạnh phúc. Vào ngày sinh nhật sáu tuổi, Bạch Tường Vi xuất hiện.
Chương 1: Ảnh đế đẹp trai quá, tôi không dám nhìn Edit: Ốc sên lười Sân bay thành phố Đông Lan Mai Như Ngọc đeo kính râm viền vàng nạm kim cương, đeo khẩu trang trắng che kín mặt mũi, bình tĩnh đứng giữa đám fans nữ cuồng nhiệt của ảnh đế.
Cuối xuân, hoa trong trường học cũng bắt đầu tàn. Adrian nửa tựa trên hành lang bên cạnh cổng vòm ra vào, một tay đút trong túi đồng phục, một tay không ngừng lướt trên màn hình ảo thiết bị đầu cuối cá nhân, lật xem tin tức hôm nay.
"Đường Niệm Niệm để cho đàn ông sờ hết rồi, trong thôn rất nhiều người nhìn thấy, con tôi cũng không thể cưới đứa con gái không trong sạch, ảnh hưởng đến tiền đồ của nó ở trong bộ đội, mối hôn sự này nhất định phải hủy!"
Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa.
“Nào nào nào, nếm thử món ăn mới của tớ, là lươn Bàn Long đấy!” Lê Tường bưng một mâm lớn đựng đầy thức ăn bỏ lên trên bàn, nhìn một bàn đồ ăn đầy tràn mà trong lòng cũng cảm thấy thỏa mãn.
Tiêu Hòa xuyên không rồi. Vừa mới đây, cô còn dẫn theo đội mười hai người của mình đi lục lọi vật tư ở khu thương mại thành phố A, nhưng không may lại xông vào ổ của một con zombie cấp bốn.
Máu đỏ chói mắt, sương mù mờ ảo phủ kín trước mắt.  Tiếng thở dài nhẹ nhàng, từ từ vang bên tai, gần như nhảy múa bên tai trong không gian tĩnh mịch đến cực điểm, lần lượt trườn lên từng thớ da, âm u và yên tĩnh.
Thời điểm Tô Song Song bị cảnh sát mang đi, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô chính là, nếu như lúc mở cửa ra không ngẩng đầu lên thì tốt rồi, chỉ tiếc rằng bây giờ mới nhớ tới đã quá muộn. Trên đời này không bán loại thuốc hối hận.