Truyện nữ phụ là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật nữ phụ trong câu chuyện. Thể loại này thường đảo ngược vai trò truyền thống của nhân vật nữ phụ và khám phá cuộc sống và sự phát triển của họ, đôi khi trong một ngữ cảnh khác biệt hoặc thay đổi về tính cách và hành động. Truyện nữ phụ thường xoay quanh nhân vật nữ phụ trong một câu chuyện đã tồn tại, thường là truyện ngôn tình hoặc tiểu thuyết kiếm hiệp. Nhân vật nữ phụ thường được miêu tả là nhân vật bị lãng quên, bất hạnh, hoặc chịu đựng sự đối xử bất công và thậm chí có thể gánh chịu những bi kịch.

Tuy nhiên, trong truyện nữ phụ, nhân vật nữ phụ thường có cơ hội thay đổi số phận và trở thành một nhân vật mạnh mẽ, độc lập và có tầm ảnh hưởng. Họ có thể khám phá và phát triển tài năng, tình yêu, và trở thành nhân vật trung tâm của riêng mình. Thể loại truyện nữ phụ thường mang đến những câu chuyện đầy phấn khích và đánh đổi các yếu tố như tình yêu, trả thù, trưởng thành, và sức mạnh. Các nhân vật nữ phụ thường phải đối mặt với nhiều thử thách và cạm bẫy trong cuộc sống và tình yêu, tạo nên những diễn biến gây cấn và hấp dẫn.

Thể loại truyện nữ phụ thường được yêu thích và thu hút sự quan tâm của độc giả bởi sự đảo ngược và sự đột phá so với truyền thống. Nó tạo ra một trải nghiệm đọc mới và thú vị, cho phép độc giả đồng cảm và khám phá những khía cạnh mới của nhân vật nữ phụ. Những truyện tiêu biểu trong thể loại nữ phụ phải kể đến như Bia Đỡ Đạn Phản Công, Nữ Phụ Chạy Trốn, Nằm Trong Lòng Nam Phụ Hắc Liên Hoa Run Lẩy Bẩy hay Không Còn Là Nữ Phụ.

----“Điền Hương Quả, đợi tôi từ bệnh viện về sẽ lập tức ly hôn với cô.”Giọng của người đàn ông vừa lạnh lẽo vừa cứng như sắt giống như con dao sắc bén chẻ đôi đầu của Điền Hương Quả, cô trừng to mắt thở hổn hển còn tay thì liên tục vuốt ngực.“Dọa chết người rồi, tôi còn chưa kết hôn nữa thì ly hô
Ánh sáng ấm áp chiếu xuống Hải Thành phồn hoa, những tòa nhà mang tính biểu tượng sau khi tắt đi ánh đèn đã nở rộ dưới ánh mặt trời sáng sớm, cuộc sống về đêm của Hải Thành cuối cùng cũng tạm thời kết thúc.
Cảm giác hít thở không thông và thống khổ khiến Lâm Thiển Thu không thở nổi, trước mắt mờ mịt khiến cô không kịp nghĩ nhiều mà lập tức lấy bình nước trong không gian ra uống cạn.
Rèm cửa của phòng ngủ kéo lại thật kín, trong phòng tối đen như mực, nhìn qua giống như đêm khuya. Đột nhiên, một tiếng chuông điện thoại dồn dập phá vỡ sự yên tĩnh.
Trong căn phòng tối tăm, hơi tản ra mùi vị đặc trưng sau khi đèn dầu cháy. Với ánh sáng to bằng hạt đậu tương này, loáng thoáng có thể nhìn thấy một chiếc màn trắng tinh đang treo trên một chiếc giường gỗ màu gỗ thô. Trên giường, đang nằm một nam một nữ.
Mùa đông năm 1978, ở một thị trấn nhỏ hẻo lánh nằm ở biên giới, đại đội Hồng Phúc. “Trời nắng hanh hao, giá mà có một bát đường đỏ trứng gà để ăn thì tốt biết mấy.” Trong lúc nói chuyện, người đó lại cố tình ho khan mấy tiếng.
Tiết Hàn Lộ, lá rụng. Thôn Bình Sơn tọa lạc ở chân núi, sau khi trời mưa xuống, cái lạnh càng rõ rệt, rõ ràng mới là giữa thu, mà lại lạnh như đã vào đông. Trần Hi lạnh đến mức toàn thân không ngừng run rẩy, trán lại còn đau dữ dội, chỉ biết cuộn chặt chăn r3n rỉ.