Truyện nữ phụ là một thể loại văn học tập trung vào nhân vật nữ phụ trong câu chuyện. Thể loại này thường đảo ngược vai trò truyền thống của nhân vật nữ phụ và khám phá cuộc sống và sự phát triển của họ, đôi khi trong một ngữ cảnh khác biệt hoặc thay đổi về tính cách và hành động. Truyện nữ phụ thường xoay quanh nhân vật nữ phụ trong một câu chuyện đã tồn tại, thường là truyện ngôn tình hoặc tiểu thuyết kiếm hiệp. Nhân vật nữ phụ thường được miêu tả là nhân vật bị lãng quên, bất hạnh, hoặc chịu đựng sự đối xử bất công và thậm chí có thể gánh chịu những bi kịch.

Tuy nhiên, trong truyện nữ phụ, nhân vật nữ phụ thường có cơ hội thay đổi số phận và trở thành một nhân vật mạnh mẽ, độc lập và có tầm ảnh hưởng. Họ có thể khám phá và phát triển tài năng, tình yêu, và trở thành nhân vật trung tâm của riêng mình. Thể loại truyện nữ phụ thường mang đến những câu chuyện đầy phấn khích và đánh đổi các yếu tố như tình yêu, trả thù, trưởng thành, và sức mạnh. Các nhân vật nữ phụ thường phải đối mặt với nhiều thử thách và cạm bẫy trong cuộc sống và tình yêu, tạo nên những diễn biến gây cấn và hấp dẫn.

Thể loại truyện nữ phụ thường được yêu thích và thu hút sự quan tâm của độc giả bởi sự đảo ngược và sự đột phá so với truyền thống. Nó tạo ra một trải nghiệm đọc mới và thú vị, cho phép độc giả đồng cảm và khám phá những khía cạnh mới của nhân vật nữ phụ. Những truyện tiêu biểu trong thể loại nữ phụ phải kể đến như Bia Đỡ Đạn Phản Công, Nữ Phụ Chạy Trốn, Nằm Trong Lòng Nam Phụ Hắc Liên Hoa Run Lẩy Bẩy hay Không Còn Là Nữ Phụ.

Edit by AShu ^_^. Chào mừng cả nhà tới quyển 2 nha :) _________________ Đi ra ngoài là không có khả năng, đã vào nhà của Bạc Nhất Cận, không được hắn cho phép, sao có thể để cho nàng đi.
Hoa Vụ đã chết nhưng chưa chết hoàn toàn. Cô ấy bị một công ty TNHH Liên minh không gian và thời gian cưỡng ép tuyển dụng làm nhân viên. Công việc của Liên minh không gian và thời gian là duy trì nền hòa bình của thế giới. Trong vũ trụ này có vô số thế giới nhỏ.
--- 24/04/2022 --- "Đau quá, buông tôi ra. A...!A..." Đôi tay Đường Linh để ở trước ngực nam nhân. Nhưng mà nam nhân bị trúng mị dược căn bản mặc kệ Đường Linh giãy giụa, trực tiếp dùng sức xé nát váy đồng phục Đường Linh.
Tô Nhiên tránh ở sau ngõ nhỏ, xoa xoa đôi tay, hà hơi lạnh, lại dẫm dẫm chân. Bây giờ nàng đang mặc chính là nam trang không quá vừa người, có chút to rộng, lại bị gió lùa vào. Vì giữ ấm, ở trên eo nàng buột chặt một mảnh vải.
A Lạc còn chưa mở mắt ra, bên tai đã vang lên một tiếng "Ầm" thật lớn, theo sau là những tiếng hô hoán kinh hoàng thất thố của rất nhiều người la to chạy đi, xen lẫn tiếng nước ào ào, xung quanh bỗng trở huyên náo lên. "Có người rơi xuống nước, nhanh! Nhanh cứu người!"
“Đó là ai vậy?” “Đây chẳng phải là Liễu Tố Tố trong nhà thím Liễu sao, sao lại nằm trên mặt đất thế kia!”
Hi Văn tỉnh lại trên chiếc giường rộng lớn, giơ tay xoa xoa thái dương, đầu có chút đau nhẹ. Nhìn xung quanh một phòng âm thầm đánh giá Đâu là đâu? Thế éo nào cô lại ở đây? Cửa phòng truyền tới âm thanh gõ cửa -"Tiểu thư, tôi vào được chứ?"
Cánh cửa hi vọng mở ra không phải nó thuộc về ta và bản thân ta cũng không thuộc về nó. Nó mở ra vậy chỉ dành cho những kẻ nó đã sớm định danh từ sớm.1 Tịch dương lặng lẽ rời đi khi nào không biết nữa, khi con người chú ý đến thì màn đêm đã che phủ đi.