Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

Tô Dạ dựa vào đầu giường, nhìn dòng chữ bạn trai gửi trên màn hình, cô gửi một chữ “được”. Bây giờ đã là bạn trai cũ rồi. So với sự buồn bã, tủi thân của các cô gái khác khi bị chia tay Tô Dạng có phần nhẹ nhõm hơn.
Pt 1: "Em sợ tôi?" "Hoan Hoan, đã nhiều năm như vậy, em vẫn sợ tôi." Trong tầng hầm tối tăm, tôi bất lực cuộn mình trong một góc, nhìn bóng dáng cao lớn trước mặt, cơ thể không tự chủ được mà run lên, giọng nói cũng theo đó run rẩy: "Không... không có."
Hôm nay là tròn ngày tôi bám đuôi, à không, nói đúng hơn là tôi theo đuổi Hạng Quân được ba năm lẻ sáu tháng. Tôi cứ theo lẽ thường đi đến chung cư của anh ta dọn dẹp đồ đạc, kết quả từ kẽ hở của sô pha bất ngờ tìm thấy một chiếc quần lót ren.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Em là ly nước chanh anh yêu thích nhất.” Em là là giới hạn của mùa hè và ước vọng của nhân gian. 01. Một quả chanh
1 Trời vừa vào đông khiến lông trên người hồ ly rất dễ bị tĩnh điện, điều này làm Thư Sinh vô cùng ghét chạm vào người nó bởi vì chỉ cần không chú ý một cái là bị điện giật, cứ thế mãi liền có bóng ma tâm lý.
1 Đêm đã về khuya, Giang Đình Nhu lúc này đang đùng đùng nổi giận, “Sắp chet đói đến nơi rồi, tôi muốn ăn khuya!” Cô ta tức giận đập nát một bộ trà cụ, người hầu vội vàng đi thu dọn những mảnh vỡ tung tóe trên sàn, bọn họ tôi nhìn cậu cậu nhìn tôi không ai biết phải làm sao.
Cái lạnh của mùa đông ở Du Hạp lạnh đến thấu xương. Ngủ một mạch đến tầm giữa trưa, đồng hồ sinh học của Lâm Ý Chiêu bắt đầu hoạt động. Cô mơ màng từ trên giường ngồi dậy, cơ thể vừa rời khỏi chăn thì đã run lên vài cái.
Mọi chuyện bắt đầu từ khi Mạnh Yêu Yêu có trí nhớ, nàng đã mơ màng có hôn ước với vị Nhị công tử Triệu gia Triệu Câm.
“Tháng tư khắp chốn hương tàn, mà chùa trên núi đào tràn nở hoa.”  (bản dịch của Nguyen gia Dinh)