Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

* Chú thích: Phong trào Ngũ Tứ là một phong trào đấu tranh rộng lớn của sinh viên, học sinh, công nhân, thị dân, trí thức Trung Quốc, vì nổ ra đúng vào ngày 4 tháng 5 năm 1919 nên được gọi là phong trào Ngũ Tứ.
1 Rất nhiều người cho rằng tôi phải may mắn đến thế nào mới có thể kết hôn được với Trần Tân.
Như thường ngày, Lâm Thiên Thiên bị đồng hồ báo thức bám riết không tha thúc giục rời giường, nấu cháo, hâm nóng bánh bao, rửa mặt, đánh răng, thay quần áo.
1. Hoa khôi liền chạy đi, đám người hóng chuyện cũng dần giải tán. Tôi vẫn đứng đó. Vì tên trùm trường vẫn túm lấy cổ tay tôi. Tôi run rẩy quay người lại: “Tôi đi được chưa?” Hắn vẫn không di chuyển, nhìn về hướng hoa khôi rời đi suy nghĩ gì đó.
1. Ngọn đèn chân không trong phòng ngủ phát ra tiếng “bíp bíp”. Diệp Lan và Mạnh Kỳ mỗi người một bên túm lấy hai tay, để cho Lục Tâm dùng phẩm màu tùy ý vẽ bậy lên mặt tôi, phát ra những tiếng cười khúc khích đầy xấu xa. “Đúng là con hồ ly tinh!”
Đêm qua trời mưa, cây cỏ trong khu vườn ngoài biệt thự được tưới tắm xanh um, giọt nước óng ánh đọng trên lá, cành cây nhú lên mấy nụ hoa trắng đầu xuân. Ninh Dũ đi qua đám cây cỏ rồi đẩy cánh cửa màu trắng ra.
01. “Lâm Thanh Thù, nếu như không phải ngươi ngăn ta dùng tức cơ hoàn, thì lúc hiến vũ sao lại bị bẽ mặt thành ra như vậy?” Lâm Ngữ Hi sắc mặt trắng bệch, lửa giận trong mắt nàng ta cháy rực, ánh mắt lạnh lẽo như dao lướt qua ta. Nàng ta khẽ hé môi, một tiếng hạ lệnh.
Từ nhỏ ta đã không có phụ thân, khi ta hiểu chuyện hỏi mẫu thân, phụ thân ta đi đâu rồi, mẫu thân ta đều ngậm nước mắt, vẻ mặt đau đớn tận tâm can. Bà ấy vuốt v e mặt ta, "Mộ Nhi à, phụ thân con... ông ấy cưới công chúa đương triều, ông ấy không cần mẫu thân nữa."
Tác giả: W Tòng Tinh Nhân vật chính: Đại hiệp x Ma đầu Tag: Cổ đại, ngắn, 1v1, hài bựa Số chương: 9 °°••♡••°° ❉❯ 1 ❮❉ °°••♡••°°