Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

1 Ngày Bạch Nhược Vũ trở về, Lạc Bạch dẫn tôi đi ăn tối với bạn bè của anh ta tại một nhà hàng ở ngoại thành.
1. Ta là một nhỏ ngốc, nhưng bản thân ta lại không nghĩ vậy. Ta cảm thấy mình rất bình thường.  Chẳng qua phụ hoàng và mẫu hậu cứ nói ta ngốc. Thôi thì ta đành làm nhỏ ngốc vậy. Nhưng người ngốc có phúc của người ngốc.
1. Câu chuyện của tôi và Tống Dập bắt đầu từ rất sớm. Thời cấp ba cậu ấy ngồi sau tôi, mỗi ngày đều không chịu học, nếu không ngủ thì là gây chuyện với tôi. “Học bá ơi, cậu cao quá, che bảng đen của tôi mất rồi.” Giọng nói uể oải của Tống Dập vang lên phía sau lưng.
01 “Mẹ ơi, sao bố còn chưa mở cửa thế ạ?” Một giọng nói trẻ con quen thuộc đánh thức tôi, tôi ngay lập tức nhìn xuống. Đó là cô con gái 5 tuổi của tôi – Duyệt Duyệt.
1 Vạn tiễn xuyên tâm, ta c..hết thật sự không đẹp mắt lắm. Tiếng rít của những mũi tên bén nhọn không ngừng xuyên thủng màng nhĩ, một mảng trống lớn trên ngực ta, m..áu chảy khô người, không có chỗ nào là không đau. Mà con người ta sợ nhất là đau.
01. Lâm Viễn hẳn là đã ​​tỉnh Bởi tôi đột nhiên nghe được vài âm thanh lải nhải của anh ta. "Y tá lau người cho mình không tốt chút nào, động tác cũng không nhẹ nhàng. Nếu có thể đổi người khác thì tốt biết mấy." "Vợ mình tên gì nhỉ, trông còn rất xinh xắn."
1 Hoắc Thừa Diệp và tôi là bạn thân thời thơ ấu và gia đình chúng tôi có giao tình qua nhiều thế hệ. Sau 7 năm hẹn hò, hắn đã chuẩn bị kỹ càng và cầu hôn tôi trước mặt mọi người, điều này khiến tôi vô cùng bất ngờ.
1 Lúc tôi mở cửa bước vào phòng khám, rõ ràng Giang Cảnh Nghiễm đã thất thần trong giây lát. Nhưng anh ta cũng nhanh chóng nhìn đi chỗ khác. Dáng vẻ lạnh lùng vô tình, như thể anh ta chưa từng gặp tôi vậy.
1 Sau khi bị mất trí nhớ trong một vụ tai nạn ô tô, tôi nằm trong phòng bệnh và tìm thấy một cuốn nhật ký trong đống đồ đạc của mình. Trong đó viết rất nhiều về tôi.