Truyện đoản văn là một thể loại truyện ngắn, có đặc điểm là sự tập trung vào một câu chuyện ngắn và gọn nhẹ. Thường được viết trong một số trang hoặc đoạn văn ngắn, truyện đoản văn có thể truyền đạt được một thông điệp, một cảm xúc hoặc một tình huống đặc biệt. Dưới đây là mô tả về truyện đoản văn:

Truyện đoản văn hài hước: Truyện đoản văn hài hước thường tạo ra những tình huống hài hước, kỳ quặc và mang tính giải trí cao. Chúng thường xoay quanh các sự cố nhỏ, các tình huống đùa cợt hoặc những trò đùa lố bịch, nhằm gây tiếng cười cho độc giả.

Truyện đoản văn tâm lý: Thể loại này tập trung vào tâm lý nhân vật và những cung bậc cảm xúc của họ. Chúng có thể là những câu chuyện ngắn về tình yêu, đau khổ, hạnh phúc, luyến tiếc hoặc sự mất mát. Truyện đoản văn tâm lý thường mang đến cảm nhận sâu sắc và suy ngẫm cho độc giả.

Truyện đoản văn tình cảm: Thể loại này tập trung vào các mối quan hệ tình cảm, tình yêu và tình bạn. Các câu chuyện ngắn trong thể loại này thường tả lại những khoảnh khắc đáng nhớ, những mẩu chuyện lãng mạn hoặc những trải nghiệm tình yêu đau thương.

Truyện đoản văn kỳ ảo: Thể loại này tạo ra một thế giới kỳ lạ, ma mị và phi thực tế. Chúng có thể xoay quanh những hiện tượng siêu nhiên, những cảnh quan kỳ quái hoặc những sự kiện không thể giải thích bằng lý thuyết thông thường. Truyện đoản văn kỳ ảo thường mang đến sự thích thú và sự bất ngờ cho độc giả.

Truyện đoản văn thường có cấu trúc súc tích, ngắn gọn, và thường nhấn mạnh vào một ý chính hoặc một cảm xúc. Chúng là một hình thức văn học nhẹ nhàng, dễ tiếp cận và thích hợp cho việc đọc giải trí trong thời gian ngắn. Bên cạnh đó, còn có những truyện đáng phải đọc trong thể loại truyện đoản văn như Kim Chủ Không Yêu Tôi Chút Nào, Ngọn Lửa Rực Cháy, [Tản Mạn] Tuổi Thanh Xuân hay ABO Chi Mạt Thế Chiếm Đoạt.

PHẦN 01/04 * Chú ý: vì nữ chính xuyên từ thời hiện đại về cổ đại nên trong nội tâm của nữ chính mình sẽ để xưng hô là "tôi". Khi nói chuyện ra bên ngoài với người ở thời cổ đại thì sẽ để xưng hô là "ta" nhé. __________________________________ 1
1. Tôi xuyên sách rồi, trong lúc tôi còn chưa kịp định thần lại thì một cậu bé với dáng vẻ vô cùng đáng thương đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi. Đứa trẻ cúi đầu, hai tay buông thõng, cả người khẽ run lên nói: "Chị ơi, em xin lỗi, em sai rồi, chị tha thứ cho em có được không..."
1. “Ăn, mày ăn ngay cho tao!” Vương Đại Dũng nắm tóc tôi dí đầu tôi vào máng cám lợn. Nó bắt tôi phải ăn cám của lợn!
Mở đầu: Sau khi chếc và được đi đầu thai, Diêm vương nói kiếp sau ta sẽ là một tảng đá. Mắt ta suýt lòi khỏi tròng: - Nhưng ta là con gái mà! Con gái thì làm sao mà đầu thai thành tảng đá được chứ? Diêm vương chợt tỉnh ngộ: - Thế thì là tảng đá màu hường đi.
1. Mùng bảy tháng tư, sắc xuân êm dịu, vạn vật hồi sinh. Trong khuê phòng ấm áp ở cánh tây Phủ Thừa tướng, Vân Đào ba chân bốn cẳng chạy về bẩm báo: "Cô nương, nô tỳ tận mắt thấy Xuân Triều lén mặc y phục của người!"
1 Vào lúc nửa đêm, tôi nhận được cuộc gọi từ Trương tỷ, người đại diện của tôi. "Chết tiệt, Lâm Thanh Dã, em cùng Giang Lê ở bên nhau à?" Tôi đầy mặt mờ mịt. "Chị đang nói khùng điên gì vậy? Làm gì có khả năng!"
1. Ngày được ba mẹ ruột tìm về, thiên kim giả Tô Hạ cũng bởi vì đố kỵ thành tích của tôi mà đỏ mắt. Cô ta vừa đẩy tôi xuống cầu thang vừa nguyền rủa. "Cho dù thành tích học tập của mày tốt thì thế nào, người mà ba mẹ yêu thương nhất vẫn là tao."
1. “Phu nhân, ngài mau đi xem một chút đi, bệnh điên của nhị tiểu thư lại tái phát rồi, nàng ồn ào nói… ồn ào nói là…” Nha hoàn không dám nói tiếp, cúi đầu nắm chặt đôi tay. “Ồn ào cái gì?”
Sáng sớm, con gái ba tuổi sốt cao không hạ, thậm chí đã dẫn đến co giật do sốt cao. Tôi ôm nó chạy đến bệnh viện, lại gặp Sầm Dực ở phòng cấp cứu. Người bạn trai cũ mà tôi đã chia tay được ba năm. Khuôn mặt quen thuộc, gặp nhau một cách đột nhiên mà không kịp chuẩn bị.