Nội dung phần lớn tập trung vào việc nhân vật chính bị thế lực thần bí (tác giả) tích hợp một cái hệ thống như trong game vào người. Mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ hay giết người/quái....sẽ được tăng năng lực hay mua thần khí...

Thế giới 1: Bạn cùng phòng chung cư Đêm đông đến sớm, sương tuyết rơi kín trên thềm đá và trải dài cả sân trường. 6 giờ tối, tiếng xôn xao truyền đến từ nhà thi đấu. Một ngày huấn luyện lại kết thúc, mọi người lục tục khoác áo chuẩn bị rời đi kiếm cơm chiều.
Nguyễn Ý Tri trầm mặc nhìn cánh tay sặc sỡ vết máu của mình, đại não một mảnh hỗn độn, hơn nửa ngày mới hòa hoãn một ít, hắn muốn động ngón tay mới phát hiện ngón tay có chút không nghe sai sử.
Tác giả: Toàn Cơ Phu Nhân Edit: Gấu Trắng _____ Ngoài cửa sổ bóng đêm dày đặc, trên bầu trời đêm có vài ngôi sao treo lửng lơ——
Giả Dung liếc mắt nhìn y tá đứng một bên, cầm lấy viên thuốc nàng đưa qua, liền bỏ vào miệng uống hớp nước nuốt xuống. Thuốc có công hiệu ngủ yên, uống vào chưa được mười phút hắn liền cảm thấy thật buồn ngủ. Mí mắt nặng nề, hắn nằm trên giường, Giả Dung lâm vào ngủ mơ.
Lâm Chức bị người ta hại chết, chết xong bị trói buộc với một thứ tự xưng là hệ thống cứu rỗi. Hệ thống: Moa moa! Hệ thống đo lường được lúc sinh thời ngài có lượng công đức thiện ý rất lớn, chỉ cần cứu rỗi được đối tượng nhiệm vụ là ngài sẽ giành được cuộc sống mới!
[Đinh — Hệ thống thợ thủ công 01 hân hạnh phục vụ ngài!] [Định vị toạ độ: Truyện cổ tích búp bê ấm áp.] [Đang kiểm tra thế giới phù hợp.]
Tu chân giới. Biển cùng trời mênh mông vô tận, hai tên tu sĩ ngự kiếm đến giữa biển, hướng về mặt nước thẳng tắp lao xuống. Xuyên qua tầng tầng lớp khí, không gian tối đen sâu thẳm, nhà giam nằm sâu dưới đáy biển dần dần hiện ra trước mắt.
“Leng keng!” “Leng keng!” “Leng keng!” Âm thanh thông báo tin nhắn đã kêu tỉnh Chung Ý từ trong mơ hồ, nhức đầu chóng mặt trước mắt quay cuồng, cả cơ thể không chỗ nào là không đau tựa như bị cục đá đập từ đầu tới chân. Không, phải là bị xe nghiền qua mới đúng.
Khoa nội trú, bệnh viện đa khoa Giang Thành, phòng 1203. Mỗi khi y tá trực ban đi vào phòng bệnh, khóe miệng của cô không thể nào kiềm chế được mà câu lên, bởi vì bệnh nhân trẻ tuổi nằm ở khu này thực sự rất dễ thương, lớn lên còn ưa nhìn.