Nội dung phần lớn tập trung vào việc nhân vật chính bị thế lực thần bí (tác giả) tích hợp một cái hệ thống như trong game vào người. Mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ hay giết người/quái....sẽ được tăng năng lực hay mua thần khí...

*Editor: Trôi

*Lưu ý trước khi vào truyện:

- Edit chưa có sự cho phép của tác giả, đừng mang đi khi chưa nói với nhau câu nào ( dính bản quyền thì căng lắm T-T)

- Edit còn non tay, có lỗi xin nhắc ở phần bình luận.

1.

Trước khi cử hành hôn lễ, tôi giả vờ đùa giỡn hỏi Chu Hành:

"Nếu hôm chúng ta kết hôn, Ninh Nhạc chạy tới cướp rể, vậy anh có đi cùng cô ấy không?"

Chu Hành cười nhạt, sờ sờ tóc tôi: "Em yên tâm, cô ấy sẽ không tới."

Disclaimer:

Truyện hài nhảm phi logic sảng văn buff bẩn lòi, viết không theo phong cách cổ đại cổ trang các thứ đâu. Ai nghiêm túc trước người đó thua.

1

Lần thứ chín mươi chín bị Giang Phái ấn lên tường đánh, tôi vui vẻ cười ra tiếng.

Cả trường đều nghĩ tôi điên rồi.

Tất cả họ đều thương hại tôi.

Chỉ có tôi biết, chỉ cần lại bị Giang Phái đánh thêm một lần nữa là tôi có thể hồi sinh người tôi yêu - Giang Dư.

Editor: Diệp Hạ (wpad: dphh___)

Trình Mộc Quân là một cây trúc thần, vì độ tình kiếp nên tiến vào Hệ thống độ kiếp làm lốp xe dự phòng. Nhưng hắn không có tâm, làm lốp xe dự phòng cũng rất tùy ý, vào thế giới nào hỏng thế giới đó.

1.

Thịnh Lâm dẫn theo bạch nguyệt quang của hắn về.

Cuối tháng này bọn họ sẽ kết hôn.

Còn một tháng nữa là thời hạn công lược của tôi kết thúc.

Nhiệm vụ công lược của tôi là khiến Thịnh Lâm yêu tôi.

Để đạt được mục tiêu này, tôi đã tốn mất 6 năm trời.

Hiện tại Cố Thanh Trì đang ngồi trong phòng khách biệt thự của mình, khí lạnh từ điều hoà thổi vù vù, phòng khách lớn chỉ có ba người, Cố Thanh Trì, còn có luật sư cùng trợ lý luật sư ngồi đối diện cậu.

Khấu Đông thấy được phía trước có người đang chạy đến chỗ mình.

Trong cái thế giới xanh thăm thẳm cao vun vút này, người nọ giống như được một tầng ánh sáng nhợt nhạt bao phủ.

"....Anh hai."