Cô nhìn xung quanh trái phải, cửa kính bên cạnh phản chiếu gương mặt hơi tiều tụy của cô. Nhìn chính mình trong kính, cô hoài nghi kéo cổ áo của mình ra, lộ ra một đoạn cổ trắng nõn và xương quai xanh, nét mặt cô bởi vậy mà càng thêm nghiêm trọng.

Kỳ lạ! Vết thương do bị bệnh đâu rồi?

Bây giờ, bụng cô cồn cào và nóng như lửa đốt, hết sức khó chịu. Trong trận gió lạnh lẽo, cô lồm cồm đứng dậy, thuận tay sờ chiếc điện thoại di động sau túi, định gọi taxi, nhưng không thể bật điện thoại lên được.

Cô đã sạc đầy pin trước khi ra ngoài rồi mà!