Dịch: Dã Lam Cuối năm Nguyên Đức, đông chí, lãnh cung. Cung nhân mặc y phục sẫm màu, đẩy cánh cửa gỗ loang lổ vết sơn đỏ vang lên tiếng "kẽo kẹt", theo đó khí lạnh mãnh liệt phả vào, bụi bặm bay tung lên.
Vãng lai là một động từ chỉ việc đi lại, thường để thăm viếng, ghé qua.