Editor: uyenchap210 Kinh thành sang xuân, mai tàn đào nở, lê trắng rợp trời như màn mưa tuyết. Tiết trời như này rất thích hợp để đạp thanh hoặc tổ chức tiệc thưởng hoa. Ở phường Tiểu Thời Ung phía Tây thành có phủ Vĩnh Thành hầu.
Lam choáng váng khi nghe kết luận cuối cùng của bác sĩ. Cô đã không biết mình rời khỏi căn phòng đó bằng cách nào, và từ bao giờ nữa.
Đậu Chiêu cảm thấy mình có lẽ không sống được bao lâu nữa. Cổ nhân đã nói “sinh dữ tử lành”. Mấy hôm nay nàng luôn mơ về quá khứ, ngồi dưới gốc tử đằng đang độ nở hoa, lắc lư đôi chân mũm mĩm, vú nuôi mập mạp như bánh bao đang dỗ nàng ăn cơm.