“Cho cậu quả trứng này.” Tiền Tây cười híp mắt gắp quả trứng nóng hổi bỏ vào bát Triệu Đông.
Trên trấn nhỏ có một gã ăn xin trẻ tuổi.
Người này tay chân lành lặn, chỉ tiếc đôi mắt không biết sao lại bị mù, trên mặt hắn suốt ngày đeo hai mảnh đen thui, chỉ sợ ngay cả bóng người cũng không thấy.
Thế là mọi người đều gọi hắn là gã ăn xin mù bất hạnh.