Truyện Phương Tây

ISTANBUL Thứ bảy, mồng 5 tháng Chín, 10 giờ tối. Ngồi một mình trong bóng tối, đằng sau bàn làm việc của Hajib Kafir, anh thờ ơ nhìn qua khung cửa sổ bụi bặm của văn phòng hướng về phía những ngọn tháp muôn tuổi của các giáo đường Hồi giáo Istanbul.
Ai đó đang theo dõi nàng. Nàng đã đọc nhiều về những kẻ chuyên nghề theo dõi, nhưng dường như là họ thuộc về một thế giới khác - thế giới của bạo lực. Nàng không hề hay biết ai muốn làm hại mình.
Trang đầu tiên cuốn nhật ký của Leslie Stewart viết : "Nhật ký thân mến : Sáng nay ta đã gặp người đàn ông ta sẽ lấy làm chồng " Một lời tâm sự giản dị và lạc quan, không thể là dấu hiệu báo trước cho hàng loạt những bi kịch sau này.
Khu cửu long, tháng 5 - 1949 - Phải như một tai nạn. Anh có thể bố trí được không?
Qua tấm kính chắn gió ô tô lấm bụi, cảnh sát trưởng Georgios Skouri ngắm nhìn những dinh thự công sở và các khách sạn nằm giữa khu trung tâm Athens đổ nát với nhịp độ tan rã chậm chạp, lần lượt cái nọ tiếp cái kia giống một hàng đinh khổng lồ trên một đại lộ kỳ quặc nào đó trong vũ trụ.
Dmitri hỏi: - Ông có biết chúng ta đang bị bám đuôi không, ông Stanford? - Biết. - Ông phát hiện ra họ đã hai mươi tư giờ nay.