Truyện Phương Tây

Người dịch: Kiemanh49 Daisy Devreaux đã quên tên chú rể của cô. “Tôi, Theodosia, lấy...”
Tiến sĩ Isabel Favor đánh giá cao sự giản dị, trang nhã. Suốt tuần, chị chỉ mặc những bộ vét đen cắt may cực khéo với đôi giày da gót thấp nhã nhặn và một chuỗi ngọc trai ở cổ. Vào cuối tuần chị thích những chiếc áo len, áo khoác lụa gọn ghẽ, luôn có màu trung gian.
Claire Ryan gặp Logan Pierce lần đầu tại đám tang Farrah - cô em gái cùng cha khác mẹ của nàng - cách đây sáu tháng. Farrah bị mọi người xa lánh và có rất ít bạn, thế nên đám tang cô chỉ lưa thưa người đến viếng.
"Gracie? Gracie Landon? Phải cô đó không?" Bị bắt gặp, đứng ngay giữa bãi cỏ trước nhà mẹ của cô, một tay cầm báo, một tay cầm li cà phê, Gracie Landon nhìn về phía lối thoát là cánh cửa trước của ngôi nhà với vẻ khao khát.
“Em hôn nó đi.” “Không, chị hôn nó đi!”
Vay một triệu dollar của quỷ sứ là một chuyện, kháng cự lại được với hắn khi làm điều đó lại là một chuyện khác.
Không phải ngày nào người ta cũng có thể nhìn thấy một con hải ly không đầu diễu hành bên lề đường, ngay cả trong cái thế giới đầy màu sắc của Dean Robillard cũng không. “Chó ch...” Dean giậm phanh chiếc Aston Martin Vanquish mới coóng của mình và ngoặt lái đỗ xịch ngay trước mặt nó.
Lần đầu tiên tôi nhìn thấy ngôi nhà là vào mùa hè tôi tròn năm tuổi. Tất cả hoàn toàn là lỗi của một nhà thơ. Thực tế, chính chuyến viếng thăm đến nhà bà bác lớn tuổi được cả nhà yêu mến ở Exeter vào dịp cuối tuần đã đẩy cha tôi vào tâm trạng lãng đãng chất thơ như thế.
Rất có khả năng cô sẽ chết. Và với mỗi giờ trôi qua, cơ hội để cô rời khỏi đất nước hoang vu này bằng bất kỳ cách nào khác hơn là trong một cái túi đựng xác đang trượt dần về con số không.