Truyện Phương Tây

Tai nạn, hệt như tình yêu, luôn đánh úp những kẻ không mảy may nghi ngờ, thường là theo một cách rất dữ dội.
Suzanne Enoch NEW YORK TIMES BEST-SELLING AUTHOR Kẻ ph*ng đ*ng Thần thánh
Mười bảy năm trước... Căn nhà ở cuối con đường mòn tràn ngập đêm đen và bóng tối. Có gì không ổn rổi, Irene nhủ thầm. Bố mẹ luôn để đèn sáng cho cô cơ mà.
CLARE: Thật khó khi là người bị bỏ lại. Tôi đợi Henry mà không hề biết anh ấy đang ở đâu, luôn phân vân tự hỏi liệu anh ấy có ổn không. Là người ở lại thật không dễ dàng. Tôi giữ cho mình luôn luôn bận rộn để thời gian trôi qua nhanh hơn.
Anh cúi rạp dưới mép mỏm đá nhô ra ngoài vừa giúp anh thoát chết, ngó xuống con đường mòn ngoằn ngoèo hướng về ngôi làng nhỏ dưới chân núi. Anh nheo mắt lại rồi xem xét kỹ lưỡng phần bên dưới, thấy nó tuy lớm chởm, nhưng rất vững chãi.
Các vị khách của Tử tước Đờ Terxio đang trên đường từ Biarit trở về, nơi họ vừa vui chơi lúc chiều. Đoàn xe ngựa của họ đang lăn bánh trên con đường đưa đến lâu đài Uxagio, đi giữa những cánh đồng cỏ mà cảnh chiều tà đẹp êm ả đang lan tỏa xuống.