Truyện Phương Tây

Ngày xửa ngày xưa, khi Thời Gian vẫn còn đang lên dây cót cho chiếc đồng hồ của mình, còn Mặt Trời thì đang cố tìm hiểu xem đâu là hướng đông, đâu là hướng tây, có một vị quốc vương và bà hoàng hậu nọ. Tôi không biết vị vua và bà hoàng hậu này ở vương quốc nào. Câu chuyện không nhắc đến điều đó.
Núi Đen[1], nước Mỹ, năm 1797 [1] Núi Đen là một vùng đất thiêng liêng của bộ lạc Dakota nằm ở Nam Dakota. Thời gian tìm kiếm điềm báo đã tới.
Anh quốc 1564 Nicholas cố gắng tập trung vào lá thư viết cho mẹ anh, lá thư có lẽ là văn kiện quan trọng nhất anh từng viết trong đời. Mọi thứ đều phụ thuộc vào lá thư này: danh dự của anh, sự sản của anh, tương lai của gia đình anh—và cả cuộc sống của anh nữa.
Ác quỷ đang chờ họ... Cỗng vào nhanh chóng hiện ra lờ mờ trước mắt họ, một cái hố rộng ngoác được viền gỗ trông lâu đời hơn Lyndhursti. Già hơn cả Michael. “Thanh gỗ chẵng cũ đến mức ấy đâu,” anh nói, vừa đưa cô cái đèn pin vừa cười nửa miêng. “Này em cầm lấy.”
THỜI HIỆN TẠI: Dòng họ Montrose: • Gwendolyn Shepherd: học sinh lớp 10, một ngày đẹp trời bỗng phát hiện ra mình có khả năng vượt thời gian. • Grace Shepherd: mẹ Gwendolyn. • Nick và Caroline Shepherd: em trai và em gái Gwendolyn.
Đã một tuần trôi qua, Sarah biết rằng mình nên về nhà, nhưng suy nghĩ phải đối mặt với cái nóng như thiêu đốt của tiết trời cuối tháng Tám đã giữ cô ngồi lại trong phòng, dưới không khí mát lạnh phả ra từ chiếc điều hòa kêu rì rì trên đầu.