Ta là một Hải yêu giống đực bị lưu vong*, nguyên nhân lưu vong không rõ.
(*Sống, tạmị bợ nơi nào đó không phải là quê, hương.)
Truyện Phương Tây
Truyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Phương Tây, Vụ Thỉ Dực
Cố Cửu vào trong quán cafe Thanh Trúc, chuông gió treo trước cửa kêu leng keng vui tai.
Trong quán ngập mùi cà phê rang hòa cùng tiếng đàn piano nhẹ nhàng trầm lắng.
Tiết trời thu mát mẻ, ánh mặt trời chiếu qua ô cửa kính khiến lòng người càng thêm thư thái dễ chịu.
Truyện Cổ Đại, Truyện Đông Phương, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Phương Tây, Truyện Xuyên Không, Tuế Trản
A Lạc còn chưa mở mắt ra, bên tai đã vang lên một tiếng "Ầm" thật lớn, theo sau là những tiếng hô hoán kinh hoàng thất thố của rất nhiều người la to chạy đi, xen lẫn tiếng nước ào ào, xung quanh bỗng trở huyên náo lên.
"Có người rơi xuống nước, nhanh! Nhanh cứu người!"
Đông Thi Nương, Truyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Phương Tây
Hoa lịch năm 2016, hoàn cảnh sinh tồn của ma cà rồng càng ngày càng kém, bởi vì bọn họ phải dựa vào máu của nhân loại để sinh tồn, dần dần trở thành sủng vật của nhân loại.
"Chúng ta là ai?"
"Con dân nhà Slytherin"
"Mục tiêu tối thượng của chúng ta là gì?"
"Đối đầu với tụi Gryffindor, anti thằng Potter, chống đối Dumbledore đến cùng"
"Nhiệm vụ cần phải ưu tiên hiện nay của chúng ta là gì?"
"Tìm ra gián điệp ủng hộ thằng Potter"
Beta: XiaoyaSS - 27/4/2020.
------------
Chương 1:
Diana
xuyên!!
Người đời nói rằng, yêu chính là chấp niệm, ăn sâu vào xương tủy, khó lòng dứt bỏ. Là cảm giác hạnh phúc khi được đáp trả nhiệt tình, là trái tim đau đớn khi bị khước từ, chối bỏ.
Edit + Beta: Mắm
Bức thư thứ nhất: Xin chào, sinh nhật vui vẻ.
“Sherry! Mình đi trước đây, việc chăm sóc bà Reid nhờ cả vào cậu đó!” Vừa nói Tracy vừa thay quần áo, cô ấy vội vã chạy thẳng về phía phòng nghỉ.
Cha của Dominique đã mất tích bốn ngày.
“Annie.” Cô giáo gọi tên tôi.
Tôi nơm nớp bước lên bục giảng.
“Trượt.” Cô lạnh lùng trả bài kiểm tra cho tôi, sau đó lại gọi tên, “Lillian.”
Lillian sải bước đi như một cơn gió, cô khen cậu ấy: “Rất xuất sắc, em được điểm tuyệt đối.”