TIẾT TỬ – ĐÊM TỐI LỬA CHÁY RỰC ĐẤT TRỜI
Gió bắc lạnh thấu xương, từ sáng sớm đã bắt đầu rít gào, cả rừng cây héo úa. Đằng xa, mây đen mù mịt, từ từ tích tụ không ngừng, giăng kín cả bầu trời.
Vào khoảnh khắc đôi mắt khép lại, thế giới của Diệp Tư trở thành một mảng tối đen.
Đầu thu đang đến gần, nắng nóng vẫn chưa nguôi.
Tiếng ve gần gần xa xa vang lên dồn dập.
Trời nóng một hồi lâu, tới gần buổi trưa gió bắt đầu thổi.
Gió thổi quay cuồng từng đợt chậm chạp, những tấm màn trúc mỏng va vào nhau xào xạc, tấu nên một bản nhạc êm ái và mềm mại.