Lúc Tô Tiểu Manh bị cuộc điện thoại của Ân Mộng đánh thức thì trời đã sáng rồi. Cô ta nói phải giúp đỡ câu lạc bộ, bảo cô mau quay lại trường học. Đôi mắt hạnh vô hồn ngắm nhìn trần nhà, đầu cô có hơi choáng váng, cô từ từ nhớ lại buổi tụ họp của câu lạc bộ hát nhảy tối qua.