Tôi tên là Đàm Y Nhi. Lúc còn nhỏ thì được gọi là đầu rễ tre, lên tiểu học thì bị gọi là đồ xấu xí, lên trung học cơ sở thì bị gọi là đồ nhà quê với gu thời trang lỗi mốt và bím tóc đuôi sam đầy lạc hậu...Phải nói là tuổi thơ tôi là cả một trang bi kịch.
Chuyến tàu cao tốc tới trạm ga Ưu Điềm vừa dừng lại. Trời chuyển dần sang màu đỏ hồng của hoàng hôn, đúng thời gian cao điểm khi mọi người vừa tan làm. Chuyến xe đông nghịt người, chen lấn đến nghẹt thở. Có lẽ đó cũng chỉ là một phần khiến tâm trạng Vũ Lăng xấu vô cùng.