Đông Hoang! Đỉnh núi Sơn Đông! Trần Quân Văn hiên ngang đứng đó, gió rét buốt lạnh như đao cứa lên mặt anh. Anh đứng đấy bất động! Không hề di chuyển! Dưới người anh, một bia mộ khắc kim cương đang sừng sững ở đó. Nhất tướng công thành vạn cốt khô!