Tác giả:

Đông Hoang! Đỉnh núi Sơn Đông! Trần Quân Văn hiên ngang đứng đó, gió rét buốt lạnh như đao cứa lên mặt anh. Anh đứng đấy bất động! Không hề di chuyển! Dưới người anh, một bia mộ khắc kim cương đang sừng sững ở đó. Nhất tướng công thành vạn cốt khô! Trần Quân Văn đã trở thành tướng, mà người trên bia mộ lại vĩnh viễn hóa thành thây khô! Trần Thiên Hạo! Trần Quân Văn dùng đôi tay phủ đầy vết chai sạn của mình nhẹ nhàng lau bức ảnh trắng đen giống mình y như đúc trên bia mộ. "Người anh em, kẻ địch đã bị tiêu diệt, non sông đã quy về một mối. Hôm nay anh đến để tạm biệt chú!" Anh vẫn nhớ trong vạn quân, hai người đã chiến đấu quả cảm, lấy mạng vô vàn kẻ địch! Anh còn nhớ, khi hai người cùng hợp lực đối mặt với cả triệu quân địch, họ cùng nhau cười lớn hát vang! Anh còn nhớ, hai người họ cùng nhau uống rượu, chém mấy vạn địch! "Đại ca, về sau em không thể ở bên anh được rồi". Một thanh trường đao lao đến! Advertisement Trận chiến đó, họ đã giết được cả triệu kẻ địch! Cả trăm ngàn quân đều…

Truyện chữ