Trong lòng cô nở một đoá hoa nhỏ, toả sáng trong đêm tối lạnh lẽo, vừa đẹp vừa chói mắt.
Trần Tịch chưa bao giờ có thể nói rõ rốt cuộc Lâm Kinh Dã tồn tại trong cuộc đời cô với thân phận như thế nào.
Nếu có người nhất quyết hỏi cô và cậu có quan hệ gì, Trần Tịch muốn nói với người đó rằng: Lâm Kinh Dã là người mà cô đã yêu rất lâu, rất lâu rồi.
"Vì sao thứ ban đầu nồng nhiệt lại nhanh chóng trở nên lạnh lẽo, còn thứ từ từ nóng lên lại không ngừng sôi sục." —— [Từ từ lạnh giá]
Thực tế không phải là một câu chuyện cổ tích, sẽ không có hoàng tử nào đến cứu cô.