Truyện nữ cường là một thể loại văn học tập trung vào những câu chuyện về nhân vật nữ chính mạnh mẽ, độc lập và có tài năng đặc biệt. Thể loại này thường xoay quanh sự phấn đấu, trưởng thành và hành trình của nhân vật nữ cường trong việc đối mặt với khó khăn và vượt qua thử thách.

Truyện nữ cường thường mô tả những câu chuyện về những cô gái có ý chí kiên cường, sự thông minh, võ nghệ hoặc tài năng đặc biệt. Nhân vật nữ chính trong thể loại này thường không phụ thuộc vào nam chính hay người khác mà tự mình khám phá và phát triển tiềm năng của mình. Họ có khả năng tự bảo vệ, đối mặt với khó khăn và làm thay đổi cuộc sống của mình theo ý muốn.

Truyện nữ cường thường mang đến cho người đọc cảm giác mạnh mẽ, tự tin và cảm hứng. Nó truyền tải thông điệp về sức mạnh và sự đáng khâm phục của nhân vật nữ, khuyến khích người đọc nữ lực và động lực để tự mình vượt qua khó khăn và trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Thể loại truyện nữ cường thường thu hút những người đọc yêu thích những câu chuyện về sự mạnh mẽ và sự độc lập của nhân vật nữ. Nó tạo ra một trạng thái tinh thần tích cực và khích lệ, đồng thời thể hiện sự công bằng và phân biệt tích cực về giới trong việc khám phá và phát triển tiềm năng của bản thân. Những truyện cực kỳ hot trong thể loại nữ cường đang làm mưa làm gió hiện nay mà bạn không nên bỏ lỡ như Chiêu Diêu, Cuộc Sống Ở Bắc Tống, Cùng Ta Qua Từng Thế Giới hay Làm Nũng Trong Lòng Anh.

  Tạ Ngọc Uyên khi chết đi khi mới chỉ mười sáu tuổi. Nàng chết vì bị người ta treo cổ, biến thành quỷ treo cổ. Sau khi thành quỷ, nàng mới hay những oan hồn treo cổ trên cây hòe thì âm phủ sẽ không thu nhận.
Mùa thu năm 1985, thị trấn Nghi Trường thuộc mỏ dầu Bình Nguyên, đây là một thị trấn được xây dựng vào giữa thập niên 60 sau khi phát hiện ra mỏ dầu.
Ta chỉ là một nhân vật dưới ngòi bút của tác giả, một nữ phụ râu ria bị dùng xong thì vứt bỏ, nơi ta sinh sống gọi là tiểu thuyết Tấn Giang, chủ thần sáng tạo ta tên là tác giả Tấn Giang. Nàng muốn ta thiện lương ta
Điệp trúc – một cái tên rất ưu nhã, nằm tọa trong một viện tử u tĩnh cổ xưa.
Năm Trung Bình thứ 3 (Công nguyên năm 187), thời Đông Hán Trung Quốc, tại Thường Sơn Hà Bắc, trên sân phơi lúa mạch của Triệu gia trang, một thanh niên đang vung trường thương, luyện tập võ nghệ. Bên cạnh một tiểu cô nương đang cười
Từ từ tỉnh dậy… Oa… đau quá! Ôm đầu, Tử Huyền cắn răng, đồ ngu ngốc kia lại giống lần trước, trực tiếp nhét cái thế giới này vào trong óc cô! Đúng là tra tấn mà!
A Mạch (1) sinh ra vào tháng năm, đúng thời điểm vụ lúa mạch năm ấy mất mùa. Mẹ A Mạch mới từ quỷ môn quan lắc lư trở về, suy yếu trợn mắt nằm ở trên giường, sắc mặt vẫn tái nhợt, hướng cha A Mạch ôn nhu nói: “Mình mau đặt tên cho con đi!”
Giá y màu đỏ trải trộng trên mặt đất, giống như một đóa hoa sen máu nở rộ. Yêu dị mà thê lương, khiến một nữ tử một đầu bạc trắng như tuyết phá lệ chói mắt.