Ra khỏi cung, Mạnh Vân Khanh liền giục kiệu phi một mạch đến An Bình vương phủ. Thị vệ trước cửa vương phủ thấy kiệu hắn tới, vội vàng hành lễ rồi chạy đi thông báo nhưng lại bị hắn khoát khoát tay ngăn cản, tự mình bước vào đại môn, chỉ chốc lát sau liền tìm được chủ nhân của vương phủ.
Nhìn khắp Kinh thành, không có ai không biết, không có ai không hiểu hai nhà họ Tông, Hoàng Phủ, cho dù là người bên ngoài kinh thành, cũng khó đảm bảo không đối đại danh của bọn họ như sấm bên tai.
Biên tập: Mặc Nhiên
——————————————-
Trong chốn thiên lao âm u ẩm ướt truyền đến một chuỗi tiếng xiềng xích trầm nặng, sau đó một cửa phòng giam mở ra.
“Hoàng huynh, biệt lai vô dạng.” (một cách chào với người xa cách lâu ngày mới gặp lại)
“Thiếu gia, ngươi chậm một chút, chậm một chút a.”