Edit: Moon Beta: Lã Thiên Di Lạc Lan luôn luôn không nghĩ tới, ngủ một giấc cũng có thể xuyên qua. ** [ Vương quốc Earth-land Fiore năm 783] Thiếu niên tóc đen cúi đầu, từ trong rừng rậm âm u bước ra. Đối với anh mà nói, đi ngao du khắp nơi một mình thế này tràn ngập cô đơn, nhưng cô đơn đổi lấy…
- Thy Thy! Mai khai giảng rồi. Tí mình đi mua cái gì chuẩn bị cho năm học mới đi! _ Anh Nhi vừa nói tay vừa khuấy đều ly sinh tố - Ừ.. Phía đối diện có nhà sách á. Hay tí mình qua đó tìm rồi mua thêm vài thứ! _ Thy Thy chỉ tay về phía nhà sách - Duyệt. Mới đây mà lại tới ngày khai giảng rồi. Tao…
Lúc Dịch Nhiên chết liền suy nghĩ, cậu có phải sai rồi. Sau đó, Dịch Nhiên mở mắt. Trước mắt là trần nhà màu trắng quen thuộc mà lạ lẫm, trên trần nhà có một vũng nước nhỏ, phòng ở cũng đã xây nhiều năm, lúc trời mưa thường bị dột, thời gian lâu, chỗ đó thoạt nhìn như bị ngâm nước. Con ngươi màu…
Lại một năm học mới bắt đầu, Thế Khang cùng đám bạn "chắc thân" (bạn bè toàn ăn rồi chơi chó chứ thân nỗi gì) đi lại nói chuyện cùng nhau. Một đám tụi nó hút hết biết bao nhiêu ánh mắt con gái trong trường. Thực ra chỉ có mình thằng Khang là hot boy thôi, mấy anh còn lại được cái độc, lạ, tưng tưng…
“Tôi tự hỏi hồi ức đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân là gì?” “Đối với tôi có lẽ là lúc được gặp anh” Nhi buông bút xuống, gấp quyển nhật kí lại, cô khẽ thở dài Trang quay đầu nhìn sang thấy bộ dạng của cô như vậy lại không kiềm được thắc mắc... Cô nhớ lần đầu tiên chuyển phòng trọ tay cầm túi nọ túi…
"Why? Why do I have to come Vietnam? I don"t want" _ Nó hét lớn, đây cũng là lần đầu tiên sau 3 năm nó nói nhiều hơn 3 từ. Papa nó lập tức đáp lại: "You must go to Vietnam to direct that company". "Dady...!!" _ Giọng nó yếu dần và đầy thất vọng. Papa nó thẳng thắng, một chút do dự cũng không có: "…
Viên Liệt chầm chậm tỉnh lại, cảm thấy cổ họng đau đớn và khô rát. Hắn dẫn đầu một trăm tử sĩ Nam Cảnh chống lại một vạn nhân mã Bắc Tề …Sau đó, chỉ nhớ quang cảnh cuối cùng mà hắn nhận thức được tràn ngập máu, có ngờ đâu hắn -Viên Liệt, mười lăm tuổi, lần đầu tiên ra chiến trường, kết cục lại tử…
Mùa đông năm tôi lên một tuổi, ông nội tôi ốm nặng, họ hàng ở quê ra nhắn rằng, ông tôi nằng nặc đòi gặp tôi bằng bất cứ giá nào. Hôm đó tôi đang bị sốt cao đã hai ngày trời, đi viện truyền dung dịch rồi mà vẫn chưa đỡ. Nhưng ông tôi đã nhắn như thế thì cha tôi không thể không vội đưa tôi về quê.…
Tình yêu, nó không phải lúc nào cũng suôn sẻ, không phải lúc nào cũng đơm hoa kết trái. Tình yêu không phải lúc nào cũng là màu hồng. Nhưng, những thứ ấy đã tạo ra một làn gió tình yêu cho cặp đôi La Đông Phong và Lâm Tư Nguyệt. -------------------- Buổi sáng, khi những ánh mặt trời đã chiếu rọi…