CHƯƠNG 1 Một vầng trăng tròn vắt trên cành cây giữa bầu trời, tỏa ra ánh sáng bạc trong trẻo nhưng lạnh lùng cô tuyệt, chiếu sáng cây cối cả sân, bóng giả sơn lay động, có hơi quỷ dị. Lũ ếch ban ngày huyên náo, cả ngày ngồi trên hồ nước giống như cũng bị không khí quỷ dị này làm kinh sợ, tất cả đều…
Mạc Từ cử động cơ thể, chăn mền mềm mại còn thơm mùi hoa cỏ dưới thân làm cậu đặc biệt tham niệm không muốn tỉnh lại. Con mắt nhắm lại, đóng mở mấy lần, mơ hồ nhìn thấy ánh sáng sáng sủa trong phòng. Căn phòng sáng sủa…Chăn nệm sạch thơm? Mạc Từ đột nhiên bật dậy, mở to hai mắt đánh giá xung quanh…
Cô ngồi trong phòng học tay chống cằm, suy tư nhìn đám nhộn nhạo ngoài sân, ánh mắt cô ánh lên sự thích thú. Nhìn cô cười mà đẹp mê lòng người. Nếu bây giờ ngoài sân đang có cuộc vui nào đó thì cô nàng có cười cả ngày cũng không có gì gọi là kì cục, nhưng bây giờ đang có đánh nhau. Hơn nữa là đánh…
Hoa đăng mới lên, trong thành thị bầu trời hiện lên sắc hồng. Vẫn là giữa mùa hè, từ trong xe đi ra, hơi nóng mãnh liệt như thuỷ triều đánh tới làm cho người trong phút chốc có cảm giác oi bức đến không thở nổi, chỉ đi vài bước cũng có thể toát ra một tầng mồ hôi. “Mẹ nó! Như thế nào lại nóng như…
Tôi không cần! Cô mang nó về đi!! - Yoongi lớn tiếng với cô. - Anh có thể... Chỉ nhận 1 lần không...? - Giọng nói cô lúc này thật đáng thương - KHÔNG!!! - Anh lãnh đạm nhìn Ami nói Cô bỏ hộp quà xuống chân anh, rồi lẳng lặng bỏ về. Cô ra đi với những giọt nước mắt lăn dài trên má, vừa đi vừa khóc,…
Mười một giờ kém mười, một buổi sáng bầu trời nở vung vãi những hoa tuyết trắng, phút chốc như che phủ thành phố. Lớp băng tuyết trên đường phố Manhâttn bỗng trở thành những dòng chảy xám...Cơn gió lạnh buốt cuối năm như lùa những khách qua đường đi mua sắm các thứ dón Giáng sinh nhanh chân về mái…
"Mẫu hậu, mẫu hậu" nó giật mình thức giấc toát hết cả mồ hôi như trút nước.  "Jisoo bà bị làm sao thế" nó lắc đầu nghĩ lại giấc mơ, lúc nãy thật ra có chuyện gì với nó thế này mười mấy năm nay ngày nào nó cũng nằm mơ thấy thế. Rose vuốt tóc nó "còn sớm mà bà ngủ xíu nữa đi dạo này bà xanh xao lắm"…
Trong phòng thí nghiệm đầy dụng cụ, bốn phía là tường đồng vách sắt do kim loại tạo thành, Bạch Cảnh lẳng lặng nằm ở trên giường, tứ chi bị kim loại nặng gắt gao chế trụ, gương mặt trẻ tuổi chết lặng không có một tia biểu tình, giống như rối gỗ, tùy ý để nhân viên nghiên cứu tiêm loại thuốc mới vào…
"Reng...." Tiếng chuông đồng hồ kêu ing nhà ing cửa lên mà Lưu Ly vẫn không chịu thức dậy. Cô với lấy cái gồi bên cạnh chùm vào hai tai để ngủ tiếp, miệng vẫn rớt nước miếng ngáy khò khò. - "Hồng Ngọc Lưu Ly", con dậy ngay cho mẹ! - Tiếng hét của một bà sư tử hà đông vang lên đó không phải ai khác…