- Mạc Toàn, cậu say rồi đó, hôm nay cậu làm cái quái gì mà uống say tới như vậy, cậu không giống mọi khi chút nào. Đó là giọng nói của Tùng Lâm, anh là bạn thân của Mạc Toàn. Cả hai cùng nhau lớn lên bên nhau, bởi vì bố Tùng Lâm là trợ thủ đắc lực của bố Mạc Toàn. Từ ngày đầu lập nghiệp bố của Tùng…
Cô gái nhỏ tay cầm một phong thư màu hồng phấn đứng nấp sau bức tường, căng thẳng nhìn bóng lưng người con trai trước mặt. Dưới ánh tà dương, cái bóng đổ dài in trên vách tường càng khiến cậu trông cao ráo và có phần mảnh khảnh. Cậu liên tục đưa mắt nhìn đồng hồ rồi lại nhìn đông ngó tây, chân phải…
Nghe Tạ Thế Quân nói, Tống Dã quay sang nhìn Đường Quả. Đường Quả vợ anh đang cười rất ngọt với anh, quả là ngọt đến tận đáy lòng. Nếu như không có vợ chồng Tạ Thế Quân ở đây, anh thật muốn ôm lấy cô, hôn đôi mắt biết nói đã mang đến cho anh vô hạn ấm áp. Tạ Thế Quân ho nhẹ một tiếng, trong lòng…
Ngày mồng bảy tháng chạp, tuyết rơi đầy trời. Chiêu Ngạn ì ạch vác cái thân vừa mệt vừa đói lã về đến trước cổng Tam Thanh Quán. Thật ra cái quán nghèo nàn xập xệ này không phải do hắn xây, những vị thần trên bức tranh cũ rích treo bên trong cũng không phải do hắn nguyện ý thờ. Vốn là, vào một ngày…
1 “Ô…a…ô…Đừng…đừng…” “…” “A…sâu…ô…a…” Nạn nhân cắn răng cắn lợi rên rỉ. “Hừm…a…” Kẻ thủ ác xuất ra, ngừng lại vì có chút bàng hoàng khi nhận thức được tình huống. Lợi dụng lúc người say mà cưỡng bức là vô đạo đức, vô nhân tính. Nhưng mà, đã lỡ vô đạo đức, vô nhân tính một lần rồi thì làm thêm những…
"Thân là luật sư, biết luật vẫn phạm, không tốt lắm đâu?" Editor: CO6TINY ???? Đêm hè, giờ đã sang hừng đông, ngay cả tiếng ve kêu râm ran bên ngoài cũng tắt lịm, đồn cảnh sát vốn yên tĩnh lại tấp nập người qua lại. Máy lọc không khí chạy hết tốc lực, đủ loại pheromone vẫn còn sót lại quanh quẩn…
Dưới ánh đèn phù hoa dệt mộng, những con người đấu tranh vì danh tiếng vẻ vang, nhưng sau lớp hào quan cuộc sống của họ lại muôn màu muôn vẻ, có người thật tâm thật ý, có người lạnh nhạt an nhàn, có người bày mưu tính kế, có người run rẩy sợ hãi, từng con người từng sự việc từng lời nói đều bị rò…
Sáng sớm tinh mơ Giản Nhu bị đánh thức bởi đồng hồ sinh học của mình, cô chuẩn bị đồ dùng vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng. Trình Giản Nhu cùng với gia đình từ nước ngoài chuyển về lại nước A, cô không thích bắt chuyện với người khác mặc dù là sống ở ngoài nhưng tích cách hướng nội vẫn còn đó…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Em từ chối!” Liêu Thần Hi đập mạnh tách cà phê, cầm kính râm trên bàn muốn rời đi. “Đừng đi mà, cục cưng…” Người quản lý Jeffrey vội vàng buông bản kế hoạch ra, lắc eo nhỏ…