Edit + Beta: Cù lão bản
“Tiểu Tài, Tiểu Tài. Con tỉnh lại đi!”
“Đứa nhỏ ngốc, con đi rồi một mình di nương biết sống thế nào a hu hu hu…”
Lương Hiểu Tài còn đang cố gắng cứu người, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng khóc. Hắn sợ đến mức giật mình, còn tưởng bản thân cứu người không thành, nháy mắt…
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chú ý: bài review đàng hoàng ở dưới đống hình vớ vửn.
Tôi suốt quá trình edit + đọc + chờ tác giả update mòn cổ be like:
Tại sao cái review này tên "Review đọc để đỡ sợ…
Thẩm Thanh Thu thế nào cũng không ngờ được, mình cực cực khổ khổ lấp hố cốt truyện xong, nhận điểm lấy huân chương, cẩn trọng, chịu thương chịu khó, kết quả một ngày nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống thế mà lại muốn vứt người chơi dâng cả tro cốt như y trục xuất về thành.
“Đợi chút! Đợi chút! Tao muốn…
Tiểu Phượng Hoàng nhặt được một con chim phượng nhỏ màu đỏ trên núi Nam Ngu.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Phượng Hoàng thấy một con chim đỏ toàn thân như thế, trước khi nhặt được bé chim này, chưa từng thấy loại lông vũ như vậy, màu sắc ấy hoàn toàn xa lạ trên núi Nam Ngu.
Núi Nam Ngu là địa phận của…
Từ khi Trương Phong Hoà xem trọng Phùng Dã, cậu đã lâu không đến quán bar. Bạn thân Triệu Lệ lôi kéo cậu ra khỏi cơn say không nhịn được tức giận nói:"Tao nói mày nha Trương Phong Hoà, nhìn mày bây giờ, tao thật muốn gọi cho Phùng Dã đến xem mày đó."
"Lệ Lệ, đừng bắt tao vui, tâm trạng tao không…
Thời điểm Lâm Nhiễm tỉnh lại, phát hiện hai tay và hai chân của mình đều bị dây thừng plastic trói lại, ngoài miệng còn bị dán một miếng băng keo siêu bự.
Cậu đang ở một căn phòng với bốn vách tường trống trơn, trên tường đầy những vết rêu xanh ẩm ướt, da tường tróc ra, thoạt nhìn thì chắc là nhiều…
Tướng quân rất đau đầu.
Hắn từ thời niên thiếu đã nhận chức vị, chinh chiến sa trường ở thời điểm nguy cấp đều chưa từng đau đầu như vậy.
Hắn giương mắt nhìn quanh gian phòng, đúng rồi, chỗ này là thanh lâu to nhất kinh thành, Nhiễm Túy Lâu.
Một lần nữa giương mắt nhìn người trên giường, đúng rồi,…
Người ta nói thành phố là sống về đêm, nhưng thật ra nó chỉ ở một vài khu vực đặc biệt mà thôi, chứ đa phần mọi người vẫn sinh hoạt rất bình thường. Ở khu dân cư, trẻ con đã bị bắt về nhà từ sớm, nhà nhà đóng kín cửa nẻo, chỉ còn vài ba hàng quán bên lề và mấy người ngồi nhâm nhi tách cà phê đêm.…
Cơn mưa đêm tầm tả, sét rạch như muốn xé rách tầng mây, sáng bừng lên cả một góc trời phía tây rồi nhanh chóng vụt tắt như pháo hoa ngắn ngủi, từng tiếng nổ ầm ầm hòa cùng mưa và gió thét như tấu lên một bản nhạc đau thương tuyệt vọng.
Nghĩa địa trong cơn mưa đêm phủ một làn sương trắng xóa trông…