Tháng tư buổi sáng, vài tia nắng mặt trời đi qua rèm cửa sổ chiếu vào căn phòng, cô gái nằm ở trên giường đang ở trong mộng đẹp, thỉnh thoảng trở mình một cái, phát ra vài tiếng nỉ non, một chút cũng không có ý muốn rời giường.
Nhưng tựa như có người muốn quấy rối buổi sáng tuyệt vời này, sát vách…
đứa quái thai thích độc lai độc vãng,
kẻ khác biệt bị kính nhi viễn chi
Tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ, Trì Đường có chút phản ứng không kịp. Nàng cứ nằm đó không nhúc nhích trừng mắt nhìn trần nhà trong chốc lát, mới nhớ ra, đây là chỗ ở mới.
Ngoài cửa sổ, hình như trời đang mưa, thành phố Nam…
Trời vừa mới tờ mờ sáng, mặt trời tựa như đặc biệt ưa thích buổi sớm mai, chẳng bao lâu xua tan bóng tối trên trời, chiếu sáng rực cả thành phố A xa hoa mà thối nát.
Một chiếc xe ngựa kiểu dáng Tây Âu lao đi vun vút xuyên qua làn người nơi ngã tư, về một phía, chạy thục mạng thẳng về một hướng.…
Editor: Lầu trên có XB
Beta: Cá
Thành phố Tuyền Đức.
Đầu thu mang theo nhiệt độ dễ chịu, không khí tràn ngập hương hoa quế thơm ngát.
Lâm Dữ cố gắng giơ điện thoại mình lên cao, để cho Cửu cha nhìn cậu qua video được rõ ràng hơn.
"Trường học rất được ạ."
Người đàn ông trẻ tuổi hừ lạnh một tiếng,…
Đại học tựa như một màn trò chơi vô vị, chẳng hạn như một trò chơi có rất nhiều người. Lại chung quy có một vài người trong trò chơi đó không để ý tới phong cảnh xung quanh, lựa chọn thông quan, ví dụ như — Triệu Thanh Khê.
Cuộc sống đại học của Triệu Thanh Khê, hoa mỹ mà nhạt nhẽo. Hoa mỹ là […
Bầu trời Luân Đôn xanh thẳm, ánh mặt trời ấm áp. Ngô Tranh nằm trên sân cỏ, ly cafe vừa mua trong cửa hàng vẫn đang còn hơi nóng, âu yếm cái máy ảnh trước ngực. Nàng híp mắt, từ kẽ tay nhìn từng làm mây trắng, nhếch miệng cười thích thú.
Ngô Tranh đến Luân Đôn đã gần nửa tháng, vẫn chưa quen thuộc…
---•---
Tống Thanh Thời đã chết.
Sau khi chết y đi tới một không gian kỳ lạ, trong không gian đó có một quả cầu tròn màu đỏ nhấp nháy.
Quả cầu tròn nói nó chính là hệ thống xuyên thư đến từ thế giới cao chiều, có một quyển tiểu thuyết tiên hiệp mang tên Cực Phẩm Mỹ Nhân bị độc giả oán niệm vì vai…
“Anh đại, điện thoại của anh kêu kìa.”
Cù Yến Đình ngồi ở ghế phó lái, mặc một chiếc áo sơ mi vải lanh Italy, ánh mặt trời chiếu vào biến màu yến mạch của áo sơ mi thành màu bơ, tay áo xắn lên hai lần, trên cổ tay lộ ra đeo một cái đồng hồ lỗi thời màu nâu.
Hơi nghiêng đầu, gương chiếu hậu bên…