Edit: Zu Tháng chín A thị vẫn oi bức. Ngày hôm qua mới có một trận mưa to trút xuống, hôm nay trên đất không có dấu vết. Những đám mây to đang bầu bạn với hoàng hôn đặt ở đường chân trời, cùng với nhiệt độ không khí khô nóng làm cho người ta khó thở tạo thành một đường phong tỏa. "Ngày mai bắt đầu…
Đông nhạc đại lục. Núi cao thượng, cuồng phong tập quá. Hạ Nhược Vân đứng yên với đỉnh núi chỗ, hỗn loạn tóc đen cùng trong gió quấn quanh, nàng thanh lãnh ánh mắt đông lạnh trước mặt một đám người. Mà ở đám kia người trung, lại là một người ăn mặc đẹp đẽ quý giá trung niên nam nhân. Nam nhân trong…
Chuyện cãi nhau với dượng của cậu chẳng phải ngày một ngày hai, không những vậy bọn họ đã sống với nhau rất nhiều năm, kể từ khi mẹ cậu mất, ông ta đột nhiên đổi tính, không những ông ta mà chính cậu còn coi ổng như cây gai chướng mắt, phánh được ngày nào tốt ngày đó, tránh gặp mặt nhau cả ông trời…
Em quay cuồng – trong mơ hồ, mới vừa đứng dậy thì thiếu chút nữa lại cắm đầu trở lại. Đây hình như là lần đầu tiên tôi say đến lê tê phê như vậy đấy. Moẹ nó cái thứ rượu này đúng là vừa hại thân lại còn hại hồn nữa, tôi cảm thấy giờ hồn tôi vẫn đang phương trời nao chưa lao trở về đây này, người…
Edited by Bà Còm Một ngày nọ, trong một quán trà nhỏ đầy ngập khách của đế đô Kỳ quốc, vị hồng bài tiên sinh thuyết thư cầm thước gõ lên bàn "Pằng" một tiếng, vân vê hai chòm râu thưa thớt, kể chuyện hăng say đến độ mặt mày hồng hào. "Người xưa có câu "Xe linh hươu, đi tiêu dao. Đấu rượu đánh cờ…
Edit: Nguyệt Mẫn Beta: MissTony, Memory_Land Tôn Nhụy lại mò đến khóc lóc kể lể với tôi. Tôi đến đảo Thanh Mai này đã hai tuần rồi, đây là lần thứ ba cậu ấy thất tình, bình quân năm ngày một lần. Tôi không biết nên cạn lời với việc suốt ngày tình yêu tình đương của cậu ấy hay nên thán phục tốc độ…
Từ Quảng Châu phủ ra khỏi Thanh Viễn, đi hướng tây bắc men theo quan đạo cổ, đến biên giới Lưỡng Quảng, có một tòa cổ thành có tên là Phù Huyền. Không ai biết tòa cổ thành nay đã bao nhiêu tuổi, đá xanh được khai thác từ trong ngọn núi già, xếp chồng lên thành từng đoạn tường thành cũ, sau bao lần…
Ngước mắt trông xa, chẳng thấy quê nhà. Đội ngũ hộ tống Thù công chúa về đế đô, đã hành quân trong đại mạc Ẩn Vu phía bắc hoang vu không một bóng người độ hơn một tháng. Một con ngựa và hơn mười người, những người đi bộ tuy đều mang mặt nạ, nhưng vẫn có thể nhìn ra được sự mỏi mệt trong từng bước…
Cả đời này, Ngao Thịnh chỉ nhớ rõ hơi ấm bàn tay của hai người, một là của mẫu thân hắn, một là của Tương Thanh. Lúc còn thơ ấu bị giam tại lãnh cung, Ngao Thịnh thấy bọn thái giám ăn điểm tâm, hắn rất đói, muốn đến xin một ít. Mẫu thân đã tát vào miệng hắn hai mươi cái, đến khi môi sưng máu chảy…